HỒN QUÊ
Anh biết là đời mình cũng thường thôi.
Ngày còn bé anh thích chơi hơn học.
Dễ tin người ta mủi lòng hay khóc.
Nhưng vẫn là một cậu nhóc dễ thương.
Lo mưu sinh giản dị giữa đời thường.
Buổi sáng sớm anh tới trường tới lớp.
Buổi chiều về cùng trẻ trâu tập hợp.
Cắt cỏ bên bờ đùa cợt vui chơi.
Cho chuồn chuồn cắn rốn để tập bơi.
Con sông quê luôn đầy vơi con nước.
Trên lưng trâu mà anh thầm mơ ước.
Bay cao lên trời theo bước Phạm Tuân.
Những trò chơi thuở thơ bé bình dân.
Đánh đáo đánh khăng tình thân con trẻ.
Chiều buông xuống dẫn trâu về vui vẻ.
Nhìn khói lam chiều biết mẹ nấu cơm.
Tuổi thơ anh làm bạn với rạ rơm.
Mang đậm nét quê xóm thôn dân dã.
Bình dị đơn sơ như là chiếc lá.
Yêu tình người anh yêu cả hồn quê.
Nguyễn Đình Huân
Buôn Mê, Ngày 14062016