HUẾ MÙ SƯƠNG

Mần răng mà sao lạnh rứa Huế ơi Từng cơn gió làm rối bời tâm khảm Chùa Thiên mụ chuông ngân trời trải xám Để lòng O vương ảm đạm thêm sầu Nước Trường Tiền ai khéo tạo dòng sâu O đứng đợi trên nhịp cầu nón ngã Trông dạ nhớ mong người thương đến lạ Núi Ngự cao dường che cả lối về Có chi hè chốn phố thị mải mê Đời hối hả cuốn câu thể xa mãi Giọng ai hát từ sông Hương vọng lại Huế mù sương thầm tê tái tim này. Thơ Phuong Chau 11122018 (22h13)
Tác giả: PHUONG CHAUSố bài thơ: [18]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ĐẾN VÀ ĐI

Người đến người đi vời vợi xa. Người gieo thương nhớ ở quê nhà. Người xa xăm quá xa xăm quá. Một người lạc bước một đời ... [Đọc thêm...]

UỐNG RƯỢU GIAO THỪA

Xuân chưa tới mà em thì xa lắm. Anh lang thang bấm đốt đợi chờ. Nhặt chút gió, chút mây, chút nắng. Vẫn tin em đến kịp ... [Đọc thêm...]

TRONG MÊNH MÔNG

Xuân đến em ơi đóa hoa vàng. Sáng ngời trên thảm cỏ màu xanh. Nắng lên rực rỡ, cành nẩy lộc. Cứ độ đông tàn xuân tới ... [Đọc thêm...]

THỜI GIAN DẤU ẤN MỘT ĐỜI

Thơ Bút Chì D9 04042016. Nắng hồng chải tóc em suông. [Đọc thêm...]

NHỚ XƯA

Thơ của Nhị Nương. Nhận ngày 101018. Thời gian biền biệt qua đi,. Năm mươi năm thấy tin về cho em ?. Được tin,buồn lại ... [Đọc thêm...]

CHIẾC LƯỢC CŨ

Bao lâu rồi lược nằm góc tủ. Lặng thầm mơđợi ngón tay mềm. Khao khát cháy lòng...khô cong mộng cũ. Nhớ tóc dài...vuốt ... [Đọc thêm...]

TÌNH ANH

Có những đêm anh giật mình thổn thức. Nhớ một người sao thổn thức khôn nguôi. Nỗi nhớ em sao cứ mãi đầy vơi. Người con ... [Đọc thêm...]

DÁNG MƠ

Nàng ngồi xõa tóc mượt như nhung. Lụa tơ trắng tươi vẽ thẹn thùng. Sáng da hương phất trong lòng. Vắng em bỏ ngỏ đã ... [Đọc thêm...]