HƯƠNG RỪNG CÀ MAU
Tôi theo em về miền quê hương sông nước
Hoàng hôn xuống dần giữa rừng đước mênh mông
Chái bếp nhà ai vương hơi khói thơm nồng
Canh cá rô đồng ngọt mùi bông điên điển
Cà Mau quê em sao mà nghe lưu luyến
Tràm xanh bạt ngàn rừng kháng chiến U Minh
Cái Nước Đầm Dơi hay Ngọc Hiển Thới Bình
Năm Căn quằn mình dưới giày đinh giặc Pháp
Pháo đạn mưa bom cho rừng xanh cúi rạp
Quyết giữ quê mình dù bão táp phong ba
Khói lửa đi qua cho nắng ấm chan hoà
Đất Mũi đậm đà hương phù sa mằn mặn
Ta đi bên nhau giữa chiều hôm tĩnh lặng
Sông Trẹm quê em văng vẳng tiếng ai ca
Nghe điệu Hoài Lang sao tha thiết đậm đà
Thoang thoảng xa xa ngân nga bài Dạ Cổ
Đã qua hết rồi những tháng ngày gian khổ
Cà Mau giờ là bao nhà phố thênh thang
Đặc sản quê huơng là biển bạc rừng vàng
Tiếng trẻ rộn vang bên trường làng ngói đỏ
Tô cháo cá Kèo ngọt ngào bay trong gió
Bên dĩa gỏi Nhộng sao thật khó mà quên
Cá Lóc nướng trui quyện huơng biển bồng bềnh
Sông nước lênh đênh thơm nồng mùi chả Mực
Cà Mau quê em đón chào xuân nô nức
Rộn rã tiếng cười đêm thao thức niềm vui
Ăn miếng mứt Năng nghe hương vị ngọt bùi
Dáng Mẹ lui cui bãi bui đêm nấu bánh
Sông nước lăng tăng trăng tròng trành sóng sánh
Anh trộm nhìn em đôi mắt đẹp long lanh
Muốn nói cùng nhau lời yêu đã sẳn dành
Giọt sương mong manh cho lòng anh bổi hổi
Cà Mau quê em sao mến thương quá đổi
Hãy đợi anh về đừng giận dổi nguời ơi.
(Giotbuon Khongten-Tháng 012015)