HƯƠNG VỊ QUÊ HƯƠNG

Ta quay quắt trong ngày tháng vong thân Hồn nén chặt tình quê trong góc hẹp Lưỡi đờ tê sau tiếng gọi quê hương Trời đông tuyết lấp trắng con đường đời Đêm giá lạnh ngửa mặt tìm hơi ấm Nắng quê xưa tàn tạ tự bao giờ ? Sao ta nghe tim mình đau da diết Trăng trần truồng lộ rỏ vết bi thương Khúc ca dao rưng rức trong nghẹn ngào Cây Khế lớn rít trong lò lửa cháy Nghĩa địa xưa xới đất bán từng ngày Hồn lạc lõng, hồn ta như nghẹt thở Phố Đà Thành vọng tiếng người xứ lạ Chẳng nên thơ như lúc mới hình thành Ngửa miệng rót hơi mặn tràn lồng ngực Chút khát thèm hương vị gió biển xa.
Tác giả: THƠ LÊ MINH THUẬNSố bài thơ: [70]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TÌNH YÊU NGHIỆT NGÃ

Em có biết cuộc đời bao ngã rẽ. Lòng phân vân đứng trước ngã ba đường. Chân bước đi mà lòng lại vấn vương. Chân đã bước ... [Đọc thêm...]

MÙA XUÂN VỀ

Mùa xuân về từ đỉnh núi cao. Từ mùa hoa mơ trắng ngọt ngào. Các mạnh nước bắt đầu tuôn chảy. Mùa xuân về trên những đồi ... [Đọc thêm...]

NGHĨA VỢ TÌNH CHỒNG

Vợ chồng đã mấy mặt con. Gái trai đủ cả anh còn muốn đi. Vì ai mang nặng câu thề. Để cho môi thắm má hồng phôi pha. ... [Đọc thêm...]

KHI NGƯỜI QUAY LƯNG

Lăn lộn tình trường gặp toàn tan vỡ. Đếm lá vàng rơi biết thuở nào Xuân. Cành cây cong,chim mỏi cánh ngại ngần. Nếm mùi ... [Đọc thêm...]

THU TỚI NGƯỜI CÓ VỀ KHÔNG

Ta về đây khi mùa thu vừa đến. Trời đất buồn vạt nắng cũng hanh hao. KhúcThuỵ Du lời ai hát bay cao. Như nhắc nhở tình ... [Đọc thêm...]

HÀ TIÊN VỀ ĐÊM

THẤT NGÔN BÁT CÚ Thuận Nghịch. Ngàn mây chuyển ánh tạc TIÊN HÀ. Dang dở Ngọc Châu trầm tận hải. ( Nghịch chuyển ra bài ... [Đọc thêm...]

MẾN THƠ EM

Anh là người quen cuộc sống nổi trôi. Chân thích lang thang rày đây mai đó. Vần thơ anh có nhiều khi trăn trở. Ta vô ... [Đọc thêm...]

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

Gío mùa đông bắc mạnh dần lên. Mưa bụi mờ giăng nuốt ánh đèn. Cây cối già nua trần trụi lá. Nhớ mùa đông ấy cải đơm ... [Đọc thêm...]