HƯƠNG VỊ QUÊ HƯƠNG
Ta quay quắt trong ngày tháng vong thân
Hồn nén chặt tình quê trong góc hẹp
Lưỡi đờ tê sau tiếng gọi quê hương
Trời đông tuyết lấp trắng con đường đời
Đêm giá lạnh ngửa mặt tìm hơi ấm
Nắng quê xưa tàn tạ tự bao giờ ?
Sao ta nghe tim mình đau da diết
Trăng trần truồng lộ rỏ vết bi thương
Khúc ca dao rưng rức trong nghẹn ngào
Cây Khế lớn rít trong lò lửa cháy
Nghĩa địa xưa xới đất bán từng ngày
Hồn lạc lõng, hồn ta như nghẹt thở
Phố Đà Thành vọng tiếng người xứ lạ
Chẳng nên thơ như lúc mới hình thành
Ngửa miệng rót hơi mặn tràn lồng ngực
Chút khát thèm hương vị gió biển xa.