HƯƠNG XƯA

Đến cuối cùng thì anh cũng ra đi Bỏ mặc em cùng mùa đông ở lại Gió đã cuốn cuộc tình trôi xa mãi Chút hương xưa tan thành khói sương rồi Đến cuối cùng chỉ còn quá khứ thôi Chỉ còn lại hồi ức đầy vị đắng Giọt nước mắt chạm vào môi mằn mặn Em khóc cho mình và khóc cả cho anh Đến cuối cùng thì những chiếc lá xanh Cũng héo úa và rụng rơi lả tả Con đường cũ bỗng dưng chia hai ngả Lời hẹn thề đành đem trả thời gian Đến cuối cùng mọi thứ cũng vỡ tan Và duyên nợ cũng dở dang , kết thúc Trên hành trình đi kiếm tìm hạnh phúc Lại thêm một lần em té ngã thật đau..... Nguyễn Ngọc Thùy Lam _ 29112018
Tác giả: NGUYENNGOCTHUYLAMSố bài thơ: [7]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGUYỆN CẦU

Cầu cho quốc thái dân an. Cầu cho nhân loại trăm ngàn tiếng vui. Cầu cho thế giới nhân loài. Cầu cho vạn vật sinh hoài ... [Đọc thêm...]

GẶP LẠI NHAU

Gặp nhau một buổi chiều xuân. Nhỏ to tâm sự thì thầm cùng ai. Mùa xuân hương bưởi hương mai. Cách xa bao tháng năm dài ... [Đọc thêm...]

TÌNH SỬ MỴ CHÂU

TRiệu Đà mưu kế hiểm sâu. Đem con đánh đổi lấy đâu nỏ thần. Mỵ nương vướng lưới hồng trần. Tình yêu gian trá đâu cần ... [Đọc thêm...]

MƯA SÀI GÒN

Trời Sài Gòn sáng nay phủ mưa giăng. Lại thấy thèm một ly cà phê đắng. Cảm giác lười làm đôi chân trĩu nặng. Mưa Sài ... [Đọc thêm...]

CHÀO XUÂN

Em có nghe lời thì thầm từ đất. Xuân về rồi mình hãy nắm chặt tay. Nắng xuân vàng mang khao khát tràn đầy. Em có thấy ... [Đọc thêm...]

EM LÀ EM

Anh chẳng có nhiều tiền nhiều bạc. Cũng không hề danh nọ vị kia. Gia tài anh chỉ có vần thơ. Đến với anh thiệt thòi ... [Đọc thêm...]

LỄ TÌNH NHÂN

Hôm nay ngày lễ tình nhân. Ước là nỗi nhớ để gần được nhau. Mỏi mòn trông đợi đã lâu. Không có kẹo chẳng có hoa. Chút ... [Đọc thêm...]

RƯỢU ĐỘC

Thơ Nghĩa Trần. Thơ em rót như nghìn ly rượu độc. Lỡ uống vào thành kẻ ngốc sầu bi. Bệnh tương tư hành hạ muốn ôm ghì. ... [Đọc thêm...]