KHỔ TÂM
Từ ngày anh bỏ em đi
Ông trời mưa mãi chẳng khi nào ngừng
Từ ngày anh bảo thôi dừng
Mình ko yêu nữa người dưng được rồi
Mình em khóc đứng khóc ngồi
Ko ăn ko ngủ để rồi tương tư
Còn anh anh đã xem như
Em ko còn nữa em như mây rồi
Từ ngày anh bảo rằng thôi
Thôi ko nhớ nữa quên rồi nhớ thương
Anh ơi em khổ trăm đường
Em ko sống nổi bắt thường anh yêu
Nhưng anh đâu hiểu được em
Nên anh cứ mãi xem thường tình em