KHOẢNG TRỜI YÊU
Thơ: Vương Thu Thủy
Cung đàn réo rắc ngỡ lời yêu
Gió thoảng lòng đau mỗi buổi chiều
Ngóng đợi anh về trong lặng lẽ
Canh dài gối lẻ giữa hoang liêu
Còn đâu vóc ngọc sắc hương Kiều
Thảng thốt nghe đồng vọng tiếng tiêu
Mắt đỏ rèm mi viền sợi nhớ
Người gieo ước hẹn biết bao điều
Trăng cười chiếu rạng dáng phù điêu
Bất chợt môi thơm đẹp mỹ miều
Sáng cảnh sum vầy nơi gác nhỏ
Tim hồng thắm đượm khoảng trời yêu!