KHÓC CHO TÔI

Nước mắt rơi cho vơi bớt nỗi nhọc nhằn. Đời tôi sao chẳng thắng nổi những khó khăn. Quanh năm mẫn cán không ngại việc. Từ chối hoa hồng, sống thẳng băng. Cuối năm lương bổng nhìn phát khóc. Công việc theo nhau cứ chất chồng. Ngẫm lại thấy mình sao quá dại. Ôm đồm công việc, bổng lộc không. Thời buổi thị trường, kim tiền hoá. Thanh liêm chính trực hoá ra ngông. Tôi ơi nín đi đừng khóc nữa. Đờii chẳng bao giờ hết bất công.
Tác giả: LOAN NGUYENSố bài thơ: [8]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGÀY TRAO EM

Ngày trao em tuổi đôi mươi nồng cháy. Những phút giây sống thật của trái tim. Anh và em hai đứa cùng lặng im. Mình trao ... [Đọc thêm...]

ĐÀN BÀ DẠI

Cứ ngỡ yêu một người. Hy sinh cho một người. Sẽ đón nhận được sự cảm thông. Và một tình yêu thật lòng. Đàn bà dại khi ... [Đọc thêm...]

VỚT TRĂNG

Mây giăng mắc võng ai nằm. Bỏ quên trăng tủi khóc thầm lẻ loi. Đáy sông bóng nguyệt sáng ngời. Sao mây phụ bạc nghe lời ... [Đọc thêm...]

MƯỜI NĂM CHƯA MUỘN

Hôm nay rồng đỏ lại xuất hiện. Đụng độ cùng voi chiến chùa vàng. Mỹ đình cổ động hô vang,,. Rồng đỏ xuất sắc quy hàng ... [Đọc thêm...]

HÀ NỘI MÙA HOA SƯA

Hà Nội mùa này đã có hoa sưa. Mùa xuân mới khi chiều mưa lất phất. Nguyễn Đình Huân. Sài Gòn, Ngày 15052017. [Đọc thêm...]

THƠ TINH CON MAI VƠI THƠI GIAN

BÀI THƠNIẾT BÀN DỊU TÂMTÁC GIẢHÒA PHẠM. KÍNH lậy phật từ bi cứu độ. CHÚC cho ai tỏ ngộ mau mau. BẠN ... [Đọc thêm...]

NHỚ NGƯỜI KHÔNG QUEN

Tg Đức Nhuận Đỗ. Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi. Bỗng dưng lại nhớ tới người không quen. Người chưa biết mặt, thuộc tên. ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐẾN TỪ HƯ VÔ

Người đàn bà giấu đêm vào góc khuất. Vẫn lặng thầm tiếng nấc giữa dòng châu. Giấu đời mình vào tận những đêm thâu. Vẫn ... [Đọc thêm...]