KHÔNG THỂ NÀO TIN

Bỗng chiều nay xót xa quá em ơi Tạo hóa đặt em vào nhà ác thú Tội ác phanh thây ngàn lần chưa đủ Sao nỡ ra tay tàn sát con mình.. Cái tuổi thơ vừa như búp măng xinh Nhìn đứa em thơ cúi đầu run rẩy Giữa cánh đồng hoang có ai nhìn thấy Nhát búa nghiệt oan của kẻ làm cha.. Ta tiếc cho mình phải ở rất xa Ta xót xa em - kiếp người oan nghiệt Này ác thú kia ngươi nào có biết Ta muốn băm vằm xé xác nhà ngươi
Tác giả: KIÊN DUYÊNSố bài thơ: [65]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HƠN VONG QUÔC

NAM QUỐC SƠN HÀ NAM ĐẾ CƯ. TIỆT NHIÊN PHÂN ĐỊNH TẠI THIÊN THƯ. NHƯ HÀ NGHỊCH LỖ LAI XÂM PHẠM. Người xưa ... [Đọc thêm...]

HÃY UỐNG ĐI CON MỘT LẦN SAU CUỐI

Cảm tác theo bức hình. Hỡi con yêu một lần cuối này thôi. Uống đi con giọt sữa lần sau cuối. Uống đi con từng giọt sữa ... [Đọc thêm...]

DUYÊN NỢ

Ta lỡ trót rơi hạt lệ sầu. Chẳng biết duyên phận đi về đâu. Cuộc đời như lá mùa thu rụng. Mắt biếc thơ buồn cõi trời ... [Đọc thêm...]

HƯƠNG TÌNH

Đêm về khuya chập chờn trong giấc ngủ. Nhớ về em người yêu giấu phương xa. Khuôn mặt ấy như mặt trời vừa hé. Nở nụ cười ... [Đọc thêm...]

XÓM TÔI

Xóm tôi xưa thật hoang sơ. Nhà thưa đếm nóc bây giờ mới đông. Người dân vác cuốc đổi công. Cơm trưa nuốt vội cặp lồng ... [Đọc thêm...]

CÒN GÌ NỮA ĐÂU

Tập danh nhạc Phạm Duy. Kỷ Niệm còn đây cách biệt rồi. Ngậm Ngùi nhỏ lệ tiễn em tôi. Nghìn Trùng Xa Cách lìa đôi lứa. ... [Đọc thêm...]

GIẤC MƠ YÊU

Tôi thường mơ chuyện trăng sao. Rồi mơ đến những ngọt ngào yêu thương. Bao đêm thức giấc canh trường. Bởi mơ hình bóng ... [Đọc thêm...]

LÊN MIỀN TÂY BẮC

Kỷ niệm chuyển đi cùng bạn sử k22 ĐHTHHN. Bao năm mơ ước miền Tây. Lên đây mới thấy núi non ngàn trùng. Đèo cao, thung ... [Đọc thêm...]