KÝ ỨC CHIỀU ĐÔNG

Mùa gió bấc đông về bao nhung nhớ! Hàng tre xanh ngơ ngát vẫn đợi chờ Dòng sông Lũy bây giờ xơ xác quá! Chỉ còn chăng lũy tre già nghiêng ngã Chiều hoàng hôn mặt trời xa đã lặn Gió heo may nhuộm thắm ánh nắng vàng Nhìn lên trời đàn én lượn bay ngang Nhìn dòng sông nhẹ nhàng trôi êm ả Ánh nắng vàng ôm trọn cả bờ sông Bè rau muống chập chờn trong dòng nước Bãi cát vàng xanh mướt đám rau lang Hình ảnh ấy miên man trong ký ức NGỌC TỨ, 21122017(Ảnh mượn trên mạng)
Tác giả: TỨ NGỌCSố bài thơ: [29]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ƠN THẦY

40 năm hôm nay về lại. Với mái trường Mười Chín yêu thương. Bốn mươi năm một chặng đường. Bao nhiêu sóng gió dặm trường ... [Đọc thêm...]

SẮC VÀNG

Nhẹ rơi trên phiến lá vàng. Buông làn hơi ấm theo làn gió lay. Hưong tình ẩn trong lá bay. Vàng thu se sắt tỉnh say ... [Đọc thêm...]

VỀ VỚI LẠNG SƠN

Lạng Sơn ngày ấy bên nhau. Mẫu Sơn mây núi bắc cầu sang tim. Mùa Đông nhiệt độ xuống liền. Tuyết rơi lạnh giá một miền ... [Đọc thêm...]

KHÔNG CÒN MƠ NỬA ĐÂU EM

Thôi còn lưu luyến mà chi. Em đừng buồn nửa cho mi nhạt nhòa. Đừng nghỉ suy nhiều thêm lo. Mộng chi sầu khổ đắng đo ... [Đọc thêm...]

NHỜ THỢ TRỒNG CHUỐI

Nhà em đi vắng lâu ngày. Nhờ anh trồng chuối sang cày giúp em. Ngày đầu ta hãy làm quen. Làm bờ nhổ cỏ ở ven ruộng cày. ... [Đọc thêm...]

ĐÃ QUA RỒI NGÀY ẤY

Thơ TRỊNH MINH HỒNG. Đêm đông nghe gió chuyển mùa lạnh. Vẫn mơ vẫn mộng một bóng hình(?). Đường chen nghẽn lối biết ... [Đọc thêm...]

VÉN BỤI CAN TRƯỜNG

Thả hồn nổi nhớ đi hoang. Chạy theo hư ảo bẽ bàng đắng cay. Lời yêu thủa đó đong đầy. Bên kia anh đợi, bên này em ... [Đọc thêm...]

NHỚ ANH

Hoạ khoán thủ cùng Nữ Sĩ Phạm Duyên. Người xa cách biệt chân trời. Về... ngay đi nhé lệ rơi mất rồi. Bên... phương đó ... [Đọc thêm...]