KỶ VẬT CỦA BÀ
Nhớ bà cùng miếng trầu cay
Bỏ vào trong cối giã say miếng trầu
Chẳng bao giờ thấy để đâu
Lúc nào cũng cạnh bên nhau chẳng rời
Bây giờ chẳng sống trên đời
Mỗi lần nhìn thấy bồi hồi vấn vương
Nụ cười ánh mắt yêu thương
Luôn luôn lo lắng nhịn nhường cháu con
Những lời khuyên bảo mãi còn
Vẫn lưu trong dạ lòng con đó bà
Âm dương cách biệt nơi xa
Nhưng lòng con vẫn có bà cạnh bên
Bao nhiêu năm tháng chẳng quên
Ai ai cũng nhắc gọi tên của bà
Rất gần mà chẳng thấy xa
Mỗi lần giỗ chạp cả nhà nhắc luôn
Lòng con phảng phất nỗi buồn
Nhiều đêm mơ gọi lệ tuôn mi gầy
Bóng hình bà vẫn nơi này
Mãi còn trong dạ tháng ngày chẳng phai