LẠC LOÀI
Bụi nào kết lấy thân tôi
Trăm năm vạn kiếp rong chơi lạc loài
Tình nào hóa kiếp nên tôi
Xuôi theo dòng nước nổi trôi vô bờ?
Bụi trần kết lấy thân tôi
Sắc thân giả tạm tử sanh vô thường
Tình đời kết mối tơ duyên
Xuôi theo nghiệp thức phù sinh não phiền.
Cuộc đời cứ mãi ngược xuôi
Chạy theo mộng tưởng Sắc Không đổi dời
Chừng nào mới dứt tử sanh
Ngộ ra chân lí bất sanh vĩnh hằng?.
Phù trần rõ biết Tánh không
Nhân không vô ngã Pháp không được gì
Ngược dòng sanh tử lí Không
Vượt qua bể khổ long đong não phiền.
Như lai thật thể muôn loài
Phát sanh tánh giác hộ trì chúng sinh
Tự mình, tự thấy, biết, nghe
Chân không thật pháp Tướng không độ trì..