LẠI NHỚ NGƯỜI YÊU

ĐÊM trằn trọc khó lòng giấc ngủ TRÀN mi hoài ủ rũ năm canh NỖI niềm vây quấn chăn mành NHỚ chi đến dại tim anh thẩn thờ NGƯỜI đầu gió ươm thơ dệt ý YÊU rất nhiều phố thị đằng xa LỆ khuya mằn mặn chảy đà CAY bờ mi nhặm đã qua tận tường KHOÉ ngần cạn giọt vương khô má NGẤN thâm quầng dạo hạ sang xuân TỪ khi gặp gỡ đôi lần CHIỀU đông cuối phố gốc sân quán hè MẮT trao ánh tâm nghe tình trọn RƯNG rức nhìn đan ngón tay kiều ĐÊM TRÀN NỖI NHỚ NGƯỜI YÊU LỆ CAY KHOÉ NGẤN TỪ CHIỀU MẮT VƯƠNG.
Tác giả: LE PHUONGSố bài thơ: [10]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CÒN MÌNH EM VỚI EM

Ánh trăng sáng tỏ đêm rằm. Em ngồi thao thức một mình với trăng. Bờ sông quạnh vắng riêng em. Nhớ nhung về thủa mặn ... [Đọc thêm...]

HẠNH PHÚC

Hạnh phúc có quá xa vời. Suốt đời tìm kiếm ông trời có trao. Hạnh phúc ở tận nơi nào. Giàu sang mua được giá bao nhiêu ... [Đọc thêm...]

DẠI KHỜ

Anh biết rằng em vẫn trách hờn. Thế gian rộng lớn vẫn mải đi. Đôi chân anh bước như vô định. Chẳng hiểu lòng em nghĩ ... [Đọc thêm...]

TÌNH LỠ

Dòng tỉnh lặng tràn về miền ký ức. Để lòng nhung nhớ mãi mối tình hoang. Phố im lìm đón gió trở mùa sang. Ngày anh ra ... [Đọc thêm...]

BẾN BỜ YÊU THƯƠNG

Điểm Xuyến Xuyên Tâm. Chốn cũ ta về thắm mộng mơ. Đường xưa nhạt lối đọng sương mờ. Tình kia nặng mối chơ vơ. Cho hồn ... [Đọc thêm...]

TẶNG MẸ

Đây là dì ruột em mẹ tg. sắp đến mồng tám tháng ba. cuộc sống vất vả không dời. Đôi quang cái mẹt muôn nơi. Vỉa hè buôn ... [Đọc thêm...]

MỘT GÓC QUÊ HƯƠNG

Về thăm một góc quê hương. Có vườn cây trái con đường làng xưa. Bạt ngàn xanh ngắt bóng dừa. Hàng xoài trĩu quả đong ... [Đọc thêm...]

BẢN DẠ KHÚC BÌNH MINH

Em à có buồn khi anh nói ngại. Vì quá cao sang đối với anh không. Giờ biết em vậy anh cũng ngại lắm. Này em người anh ... [Đọc thêm...]