LỠ PHẬN

Buồn nào bằng khi nhà thiếu bóng anh Khi lẻ đôi một mình đành cam chịu Đêm lần về, em thấy lòng khó hiểu Ngủ chẳng ngon, như đang thiếu thứ gì Kể từ ngày anh cất bước ra đi Con thằn lằn cũng lầm lì than thở Như thèm khói, nghiện mùi thơm đường mỡ Từ tách cafe, anh thường để đầu giường Đêm vắng anh, phòng the thiếu vị hương Chăn gối chiếc trên giường than trách phận Tuổi đôi mươi má hồng, đầy hưng phấn Để buông trôi nào đâu nhận được!!! Han Phan (ảnh internet)
Tác giả: HAN PHANSố bài thơ: [28]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TRÒ ĐỜI

Ta vui vì chén rượu đời. Ta say bởi chén rượu người tặng ta. Khi vui xem nhẹ phong ba. Khi say chẳng biết đâu là oan ... [Đọc thêm...]

ĐẾN CUỐI CÙNG

Đến cuối cũng vẫn chỉ là xa lạ. Dẫu cuộc đời tất cả đã dành trao. Bao đắm say một thuở giấc mộng đào. Trong hồn ta như ... [Đọc thêm...]

CHỈ LÀ NỖI NHỚ

Ừ chỉ là một nỗi nhớ mà thôi. Có gì đâu mà lòng bâng khuâng lạ. Đêm buông xuống phủ mờ lên tất cả. Ta chẳng còn cái ... [Đọc thêm...]

ĐỒNG LÒNG

Mất rồi hương khói đựợc chi. Sống đây chưa hưởng cúng gì tốn hao. Ra vào phụng dưỡng không lo. Ở nhà ai thấy sống nhờ ... [Đọc thêm...]

MÓC CUA GIÃ CUA

Nghiêng mình áp má có thích không. Vén cỏ tìm hang móc cua đồng. MÓC CUA, GIÃ CUA hỏi sướng không???. ___MÓC CUA, GIÃ ... [Đọc thêm...]

TÌNH NGHÈO

Anh bảo em không giàu thêm chút nữa. Thì anh đây sẽ nối lại tình yêu. Nhưng anh ơi Sao không yêu bằng máu. Cho điên ... [Đọc thêm...]

NỖI NIỀM MÙA ĐÔNG

Đông đã về giá lạnh khắp nơi. Cho buổi sớm rạng ngời thức dậy. Mùi hoa Sữa toả hương biết mấy. Lối thân quen lộng lẫy ... [Đọc thêm...]

VĨNH BIỆT

BÁC ĐỒNG SỸ NGUYÊN. Tam bát điệpthủ vĩ ngâm. Bác đã xa rồi Bác đã xa. Gửi sơn hà lại gửi sơn hà. Tròn công việc nước ... [Đọc thêm...]