LỠ YÊU RỒI ANH BIẾT PHẢI LÀM SAO
Thơ Diệt Mối Việt Trì
Anh và anh ấy cũng bình đẳng mà thôi
Đều cùng mến thương nặng lòng với một người con gái
Tuổi đời đã cao cũng coi là từng trải
Đã khắc khoải nhiều đều có nỗi khổ riêng
Vơi bớt khổ đau cũng lặng lẽ kiếm tìm
Cũng mưu cầu mảnh tình riêng nho nhỏ
Lỡ yêu rồi cũng gắng sao bày tỏ
Hi vọng thật nhiều chẳng muốn vị đắng đâu
Chắc bởi Cao Xanh gieo thêm nữa muộn sầu
Nên khéo đặt bày kẻ đến sau người trước
Khi mến thương em anh đã từng ao ước
Giờ hiểu muộn rồi anh biết phải làm sao?
Việt Trì, 1932018