MÂY CHIỀU
Muốn hỏi rằng Mây ngủ chốn nào
Mà chiều lững thững mãi trên cao
Bâng quơ vuốt nắng tàn vương áo
Tối vắng đường xa chắng ngại sao
Chẳng lẽ rằng Mây bận ngóng chờ
Mà chàng Gió vẫn cứ vu vơ
Khi đưa lúc đón hoài quên nhớ
Bỏ mặc Mây buồn đứng thẩn thờ
Hay Mây cố muốn vờ như thế
Thấp thoáng làm duyên dụ tôi mê
Tôi mộng tôi mê thôi lắm dễ
Lo Mây lỡ trễ khó đường về
Hoàng hôn vét nắng rời ca đấy
Lủi thủi chui mình xuống khóm cây
Gửi lại màn đen dày phủ đậy
Đêm này...thức trắng...nghĩ thương Mây.