MÒN MỎI

Đông nhạt nhẽo tàn phai lá biếc Làn mây mù biền biệt hình ai Mưa hoài tình ướt phôi phai Buồn giăng tơ nhện, dáng mai hao gầy. Gió bấc lạnh rèm thưa run rẩy Bến sông chờ đùm đẩy bèo trôi Cung đàn lạc phím chơi vơi Dấu yêu tím ngắt ru đời dòng mơ! Hoàng hôn lặng bến bờ xa nhớ Khói sương tơ, tình vỡ mộng tan Ái ân say đắm vương mang Hồn trinh trót đã đá vàng vướng tâm. Cố nhân hỡi, thề nguyền rêu nấm Mặt môi khờ lệ đẫm hồn son Sầu đông rụng lá héo hon Duyên chưa bén nợ mỏi mòn vì yêu...! (Thoại Huỳnh 712 - Hình: St)
Tác giả: THOAI HUYNHSố bài thơ: [16]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TỪ LÚC NÀO

Anh về đây để nối lại duyên mình. Chôn dĩ vãng khép tình xưa em nhé. Ở trên đồi nắng mùa thu rất nhẹ. Ngọn cỏ hồng theo ... [Đọc thêm...]

BỤI TRẦN

Miệng niệm Phật lòng còn e ngại. Bởi chữ tình đeo mãi bên lòng. Muốn tìm về cõi hư không. Bởi vô minh bao lần che lấp. ... [Đọc thêm...]

EM VÀ QUÀ

Em vốn là người phụ nữ mỏng manh. Cam phận sống trong an lành số phận. Anh yêu hỡi chỉ là trò vớ vẩn. Nếu em đòi chút ... [Đọc thêm...]

TIN ĐÔN

Chỉ làm có mấy bài thơ. Suốt ngày ra ngẩn vào ngơ thôi mà. Có gì lạ lẫm đâu ta?. Vậy mà cũng có vài ... [Đọc thêm...]

QUÊN EM NHÉ

Quên đi Em nhớ làm chi lời hứa. Trả nhau về ngày cũ xa lạ nhau. Thủa niềm vui, nỗi đau chia hai nửa. Chẳng phải buồn, ... [Đọc thêm...]

NHỚ NHÉ DẤU YÊU

Nhớ ngày ta bên triền đê. Hai đứa không hẹn nhưng về cùng nhau. Em thường hay hát một câu. Anh ca một đoạn qua cầu gió ... [Đọc thêm...]

TRẮNG TRỜI HOA BAN

Hà Nội tháng Ba trắng trời hoa Ban. Đường Bắc Sơn hương bay ngào ngạt. Xuân chưa đi nên trời còn dịu mát. Mỗi năm một ... [Đọc thêm...]