MÓN NỢ CỦA CON

Con mượn bờ vai gầy của mẹ Để vịn khi chập chững bước đầu tiên Con mượn lời dăn dạy của cha Từ buổi đầu còn ngọng nghịu ê..a. Con mượn chuyện cổ tích từ bà Để nuôi lớn bao la lòng nhân ái Con mượn từ cuộc đời khổ ải Để vun trồng cho nghị lực lớn khôn Con lại mượn nơi chôn rau cắt rốn Lòng tự hào gieo nhân cách cội nguồn Cả đất trời hơi thở con mượn luôn Nợ cuộc đời con mượn thêm sự sống . Con đã mượn từ hai bàn tay trắng Chút nghị lực cho vững cuộc mưu sinh Mượn đớn đau con rèn luyện cho mình Biết đứng dậy khi vô tình vấp ngã. Con đã mượn quá nhiều rồi, có lẽ Cuộc đời này chẳng thể trả mẹ ơi Con nợ mẹ, con nợ cả một đời Con trả mẹ, trả bằng lời sáo rỗng.. THT ( ảnh sưu tầm)
Tác giả: THU HÒA TRẦNSố bài thơ: [9]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MẦU HOA VÀNG

Ngước trông chỉ thấy mầu vàng. Những loài hoa đẹp ngỡ ngàng bạn ơi. Hướng Dương đón ánh mặt trời,. Cúc Vàng theo gió ... [Đọc thêm...]

TỰ SHIP

Đủ mâm đủ đũa rồi tề. Mình mà dấu bớt còn giề giữa mâm. Chủ ta thấy thiếu khóc thầm. Khách mời thấy vậy lầm bầm chưởi ... [Đọc thêm...]

CÔNG ĐỒN

Chúc các bạn vui cuối tuần. Hôm qua du kích học công đồn. [Đọc thêm...]

TỎ TÌNH

Chỉ là thơ đừng ai tưởng bở. YÊU say đắm như tình thuở mới. EM ngọc ngà dẫu tuổi trung niên. NÉT thanh tính lại ngoan ... [Đọc thêm...]

CON CUA MẤY CẲNG BẠN ƠI

Tg HOÀNG HIẾU. Chẳng còn biết nói thế nào. Mấy con Cua bự ăn vào chắc ngon. Tám chân nhằn hết không còn. Ngạch thì ... [Đọc thêm...]

TUYẾT SẦU ĐÔNG

Tuyết sầu đông nhớ hồn em. Hồn thơ anh Sát những đêm mưa buồn. Trăng vàng khóc giọt lệ tuôn. Sao khuya lạnh vắng bão ... [Đọc thêm...]

KHÚC TƠ LÒNG

Làn tuyết lạnh nhạt nhòa rơi gác nhỏ. Ánh trăng mờ heo hút phủ lều tranh. Tan ân thắm vỡ duyên lành. Người đi kẻ ở từng ... [Đọc thêm...]

LÁ ĐỔ TRỜI CHIỀU

Cậu nghĩ rằng tớ ghét cậu phải không. Nhưng thật ra điều ấy là không có. Dù cho cậu đã phũ phàng buông bỏ. Tháng chín ... [Đọc thêm...]