MỘNG LÒNG
Con nhớ lắm mái nhà nơi xa ấy
Mỗi khi chiều khói bếp cháy bùng lên
Con nhớ lắm nhiều đêm con mộng thấy
Một con đường mình độc bước chông chênh
Ngày trở lại tìm quên trong ký ức
Dáng mẹ yêu thao thức những canh trường
Cha cỗi cằn ngồi ngó phía mù sương
Trông con trẻ sợ lạc đường vấp ngã
Đâu trọn vẹn với tình cao nghĩa cả
Mẹ cha ơi những vay trả cuộc đời
Đâu trọn vẹn bình yên trong hối hả
Mà sóng đời xô ngã những chơi vơi
Con mơ ước một đôi lời trìu mến
Một vòng tay khi chống chếnh lạc loài
Con mơ ước gia đình là bờ bến
Cánh chim trời mỏi cánh mệt nhoài đau