MỘNG VÃN KHỨ

Dẫu biết duyên xưa đã muộn màng ! Sao còn nặng nghĩa tiếc hoài than Ngàn câu luyến đợi giờ phai nhạt Vạn nỗi niềm ưu cũng héo tàn Dụng chữ buông thơ sầu chất ngập Ôm đàn gảy khúc hận trường giang Còn ly tửu đắng chừng vơi cạn Thức cảnh làm chi hoá bẽ bàng... Thức cảnh làm chi hoá bẽ bàng... Vui buồn gửi lại bến sông giang Người đi có thấu tình vương oán Kẻ ở đâu hay mộng luyến tàn Vạn nẻo câu chờ quyên bảo đợi Ngàn phương chữ hận én kêu than Nhân thời ngấn lệ sầu tuôn cạn Dẫu biết duyên xưa đã muộn màng ! Bạch Tiểu Phụng Vọng Nguyệt Lâu ..... Câu thề chữ hẹn ai mang..... Vương hoài tự khúc bẽ bàng tình si
Tác giả: BẠCH TIỂÜ PHỤNGSố bài thơ: [16]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NHỚ LẮM THẦY CÔ

Vẫn nhớ mãi Thầy Cô lắm lắm. Những ân tình thấm đậm tâm tim. Giờ đây không thể kiếm tìm. Thời gian đã hết.. Ngấm chìm ... [Đọc thêm...]

ĐỨC THÁNH TRẦN

Hậu thế duy tôn đức thánh Trần. Cả đời tận tụy nghĩ cho dân. Thù nhà gác bỏ lo điều lớn. Việc nước chăm nom kiến sự ... [Đọc thêm...]

MÙA NHỚ

Vương vấn những chiều trải sắc mây. Phượng hoa mùa cũ niệm thêm gầy. Trường tan buổi hẹn còn như đó. Lối khắc duyên thề ... [Đọc thêm...]

VỊNH CÂY CẢNH

Khen ai cắt tỉa tạo nên hình. Thiếu nữ yêu kiều dáng đẹp xinh. Ngực nở duyên đưa tràn nhựa sống. Chân dài dáng thả vẹn ... [Đọc thêm...]

THUONG SÁCH CỦA TÔI

ôi thương quá kinh sử của tôi. Cái còn trong tủ cái đốt rồi. Cái thì chuột khoét vương còn đó. Cái thì đốt bỏ nhóm lửa ... [Đọc thêm...]

THẬP THỦ LIÊN KHÚC

“Đừng nghe họ nói mà hãy xem họ làm”. 1 Nến thắp buồn vui cháy hết lòng. Mình đau kẻ khác thỏa niềm mong. Dù cho lửa ... [Đọc thêm...]

THỢ CẮT TÓC HỌA THƠ

KỶ NIỆM MÙA ĐÔNG XƯA. Lục thanh vi thủ. Ngũ thanh vi vận. Kỷ niệm ngày xưa bỗng nhớ về. Hôm mình dạo bước ở triền đê. ... [Đọc thêm...]

THƯƠNG CẢM

Thuận nghịch độc. Hồi luân kiếp tạm cõi vô thường. Huyễn cảnh chia lìa cũng xót thương. Môi nét nhạt tình mơ giấc điệp. ... [Đọc thêm...]