NẮNG MÙA ĐÔNG

Xin cám ơn cái nắng mùa đông Đã gánh gồng mang đi giá lạnh Đuổi mây mù trời lại trong xanh Và sưởi cho ta được ấm lòng Tình của người như dòng sông rộng Lúc ngập tràn lúc cạn đáy lòng Lúc mênh mông nước thật xanh trong Lúc đục ngầu ta không mong đợi Mưa hết rồi nắng trải khắp nơi Mang niềm vui tiếng cười mới mẻ Ta hãy sống cuộc đời mạnh mẽ Luôn mỉm cười sẽ mãi tuổi xuân Vô tư sống chớ có phân vân Đừng so sánh đong cân thua được Đời mỉm cười cho ta điều ước Khoẻ vui tươi được sống thuận hoà Đông đi rồi xuân lại ghé qua Cây đâm chồi muôn hoa khoe sắc Tình của ta bấy lâu ẩn trắc Thấu hiểu rồi lại toả sắc hương.
Tác giả: NGA NGUYENSố bài thơ: [1]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ĐƯỜNG VÀO NGHĨA ĐỊA

Đường vô nghĩa địa quanh quanh. Mây đen mây trắng như tranh bia mồ. Ai vô thì cứ việc vô. Không phải như ở thủ đô đâu ... [Đọc thêm...]

ĐÔNG VỀ

Đông đến lạnh thấm vai gầy áo mỏng. Chợt thoáng buồn bởi lá rụng thu xa. Đếm bước chân tự hỏi thật lòng ta. Có vui ... [Đọc thêm...]

DUYÊN PHẬN

Chúng mình chỉ gặp nhau được một lúc thôi. Thời gian bên nhau vụt trôi nhanh quá vậy. Dù cả ngày hay chỉ một buổi. Lúc ... [Đọc thêm...]

ĐI TỚI MÙA XUÂN

Ta đi mãi chân trời chưa hửng nắng. Mỏi bước chân vẫn gắng dặm đường dài. Đâu mùa xuân tươi thắm những nhành mai ?. Sa ... [Đọc thêm...]

VƯỜN XƯA

Một thời ngang dọc vẫy vùng. Tha hương cầu thực chân xung nẻo đường. Gắng công tu chí muôn phương. Mong về bến cũ yêu ... [Đọc thêm...]

CÓ NHỮNG NGÀY

Có những ngày chẳng cảm thấy bình yên. Anh một mình ngồi bên song cửa nhỏ. Đôi mắt ưu tư nhìn qua khung cửa gỗ. Có ... [Đọc thêm...]

IM LẶNG

Đâu ai muốn lấy nhầm chồng bạo lực. Khiến cho lòng bực tức phải lặng câm. Suốt ngày đêm chịu đựng sống âm thầm. Muốn ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI LÀ CỐ NHÂN

XÂY hạnh phúc lâu đài tình ái. BAO nhiệm màu tô mãi tình em. NHIÊU năm kỷ niệm êm đềm. MỘNG nay tan vỡ lạt mềm cũng ... [Đọc thêm...]