NGẮM BÌNH MINH

Đàn Ong Thợ tỉ tê trong vườn Cúc Dậu Bìm Bìm kéo ngọn Trúc về chơi Chẳng nỡ đi khi bận đón Mặt Trời Nên cành lá vội ngỏ lời thuyết phục Chợt Gió lùa bao cảm xúc trào dâng Làn Sương mỏng lặng ngắm Vầng Dương ấm Mong sợi Nắng êm đềm thêu chầm chậm Xóa dần đi những vết đậm thâm quầng Hồng Mắt Ngọc ngời lâng lâng khó tả Nhịp thời gian vẫn rộn rã muôn màu Để Cau Trầu quấn quýt mãi ngàn sau Cho Nguyệt Lão sẽ vì nhau hết dạ Rải tơ lòng thêm óng ả bờ môi Đường thi phú bỗng như đồi hoa mộng Gieo câu vận thả hồn thơ bay bổng Ngắm Bình Minh thầm rung động bồi hồi.
Tác giả: VƯƠNG THU THỦYSố bài thơ: [41]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ANH MUÔN

Ước chi em là một con thỏ. Cùng anh trên đồng cỏ xanh rì̀. Vui chơi chẳng lo lắng gì̀. Sẽ không hờn giận, ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐIÊN

Có người đàn bà đi nhặt hoàng hôn. Từng chiều từng chiều với cõi lòng tan nát. Nhan sắc tàn phai, mặt mày phờ phạc. ... [Đọc thêm...]

VỮNG BƯỚC

Ôi VIỆT NAM đất nước chúng ta. Đã khác xưa từng ngày đang đổi mới. Đất nước rùng lên uốn minh như giải lụa. Trông huy ... [Đọc thêm...]

MUA VUI

Viết mấy câu thơ giải nỗi sầu. Mua mãi niềm vui được gì đâu. Trăn trở kiếm tìm từng con chữ,. Chân trời góc bể đến ... [Đọc thêm...]

NGẪM ĐỜI

Ai trông thế sự phân bua. Lại nhìn Bác Tổng già nua ngẫm đời. Bao nhiêu cái chuyện nửa vời. Trên là lò củi dưới thời ... [Đọc thêm...]

KHOẢNG CÁCH

Đã bao lần đôi em tay níu giữ. Khoảng cách gần nhưng chẳng chạm vào anh. Giữ lại thôi vì tim em ương ngạnh. Muốn hết ... [Đọc thêm...]

ĐỪNG ĐỔ LỖI

CUỘC ĐỜI CHO SỐ PHẬN. Đừng đổ lỗi cuộc đời cho số phận. Nên trách hờn oán giận để mà chi. Hay khóc than cũng chẳng ích ... [Đọc thêm...]

CÓ MỘT NGÀY

Có một ngày xác nằm đó bơ vơ. Hồn có biết là mình vưà mới chết. Nếu như biết chắc hồn sầu da diết. Hay hồn cười mới hết ... [Đọc thêm...]