NGÀY KHÔNG CÓ EM

Ngày không em, thời gian như vô tận Cánh lộc bình hờ hững, thẫn thờ trôi Chỉ nắng chiều là hình như còn vội Để không gian màu tối thui ập tới. Ngày không em, tựa cung đàn nhịp lỗi Bước chân xưa, giờ chơi vơi khó nhọc Gặp người vui mà ta như chực khóc Cảm giác về một khối óc u mê. Ngày không em, sao lại buồn, buồn thế Thấy chị hằng cũng lặng lẽ làm thinh Chỉ đơn côi, ta một bóng với hình Tim vụn vỡ, một mối tình tan chảy Ngày không em đã tắt hẳn nụ cười Chỉ âu sầu ngập đầy nơi cõi tạm Nhìn đâu đâu cũng héo úa tâm can Ôm dĩ vãng, đành vùi chôn đáy dạ Lời: P.Đ.Quy - Ảnh st
Tác giả: QUY PHAN ĐÌNHSố bài thơ: [25]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

MÙA HOA LỬA

Những bông hoa gạo đỏ. Bến sông xưa nở rồi. Hoa rung lên trong gió. Hoa hay là ngọn lửa. Thắp đỏ trời tháng ba?. Canh ... [Đọc thêm...]

LÀM VỢ KHỔ CẢ KIẾP SAU

Nhân ngày mồng tám tháng ba. Đức mạnh vịnh nghĩa đàn bà như sau. Giúp cho vợ chồng hiểu nhau. Tình yêu nồng thắm còn ... [Đọc thêm...]

ĐỪNG THƯƠNG

Đã bảo đừng thương nữa mà thôi. Quên đi sầu nhớ tình một thời. Mà sao trong lòng ta vẫn nhớ. Để rồi ta nhớ mãi mà ... [Đọc thêm...]

TÌNH NHỚ

Tặng chị em nhân ngày 083. Tình ơi một mối duyên đầu. Để ai vướng khổ? vương sầu chứa chan. Em về gởi nhớ trăng ngàn. ... [Đọc thêm...]

MỘT ĐỜI HOA

Hương tàn nhụy cũng tàn theo. Xót xa cho phận bọt bèo chênh vênh. [Đọc thêm...]

LỜI YÊU KHÓ NÓI

Đứng lặng nhìn nhau cứ nghẹn ngào. Lời yêu không biết tỏ làm sao. Vì bao lâu đã như người bạn. Chẳng lẽ bây giờ bạn hóa ... [Đọc thêm...]

DƯỢNG GHẺ

Gã bạo tàn đúng là chẳng huyết chung. Lối hành sử giống thằng khùng xã hội. Trẻ thơ ngây đúng là vô tội đấy. Con riêng ... [Đọc thêm...]

HẠ ĐẾN RỒI

Xuân lại đi hạ ôm ghì nỗi nhớ. Gợi cho mình bởi một thuở đã qua. Hạ đến rồi ôm nỗi nhớ quanh ta. Mùa chia tay mãi đến ... [Đọc thêm...]