NGHĨ TRÊN MÂY
Dọc dài đất mẹ ngắm mây trôi
Chỉ thấy bâng khuâng lẫn ngậm ngùi
Biển bạc còn tanh triều vắng dõi
Rừng vàng đã trọc suối nâu phơi
Nồi cơm rẽ thuý tâm sầu hận
Mảnh áo chia uyên dạ rối bời
Những ngõ rêu xưa giờ khuất lấp
Đời nào nỗi nhớ mới ngoai nguôi
Đêm vò võ ngắm mảnh trăng trôi
Bóng lẻ, kìa ai ngậm những ngùi
Nhạt ánh đèn khuya thân bấc lụi
Trơ màu tóc bạc nét sương phơi
Trang đời sấp ngửa bao vòng rối
Thế sự chênh vênh, lắm ngả bời
Khép cánh tay mềm che gió lạnh
Chân về, tủi đếm mãi khôn nguôi