NGỌN KHÓI QUÊ NHÀ
Nhớ sao ngọn khói quê nhà
Vườn chè mờ ảo khói nhoà như sương
Ngọt ngào thoang thoảng gió vương
Mùi hương hoa bưởi bên vườn nhà ai
Dẻo thơm cơm mới sớm mai
Cá đồng om trấu...đêm dài khói hun
Khói hơ áo ướt nâu bùn
Chè xanh ấm đất...mẹ đun trưa hè
Rạ gom chất đống chân đê
Xông khói bắt chuột mải mê khắp đồng
Khói trườn mặt đất bềnh bồng
Gọi vịt thả đồng về kiếm thóc rơi
Khói loang bờ dậu vẫy mời
Ngô thơm vừa nướng nụ cười tươi xinh
Lạ chưa...khói quẩn bên mình ?
Chừng muốn nghe lỏm...chuyện mình trộm ngô ?
Đông về gió lạnh phên thưa
Khói quanh quẩn bếp(áo chưa ấm mình!)
Diệu kì bao hạt giống xinh
Ủ khói gác bếp...chờ sinh tiếp mùa
Chùa chiều cong lạnh mái xưa
Khói ngái lá đại lẫn mờ khói hương
Tóc dài hương bưởi sau vườn
Mịn màng uốn lượn khói vương tơ lòng
Chuông chùa vọng thẳm mênh mông
Dặt dìu cùng khói...ấm lòng tình quê
Khói dài trắng muốt cơn mê
Quê xưa mơ nẻo đường về...khói bay...
TGNguyễn Xuân Hải