NGƯỜI ĐI

Người đi bỏ lại câu thơ Ghim vào nỗi nhớ, đậu bờ vai ai Người đi mang cả hương nhài Hương cau hương lúa đan cài trong em Người đi trăng rớt bên thềm Cuốc kêu lẻ bạn, tóc mềm thôi bay Người đi hồn vẫn còn đây Loanh quanh lẩn quẩn vò dầy tái tê Người đi tâm dạ bộn bề Vần thơ ai oán lê thê giận hờn Người đi ôm nỗi cô đơn Giăng tơ kéo kén méo tròn mượn vay Hai ta chót nợ kiếp này Kiếp sau xin trả giắt dây tội mình Trăm năm vương một chữ tình Ngàn năm ngớ ngẩn chùng chình ngây ngô...
Tác giả: LOAN HỒNG LOANSố bài thơ: [15]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGÁO ĐÁ

Mấy thằng ngáo đá với vô công. Chắc là thiếu học muốn chơi ngông. Phát hình trực tiếp... ngu như heo. Thách thức công ... [Đọc thêm...]

RỰC RỞ NẮNG MAI

Hoa đẹp bởi có nắng mai. Tình yêu đẹp bởi cả hai đắp bồi. Đã yêu là phải cho thôi. Cho và nhận lại tình đôi vững bền. ... [Đọc thêm...]

ANH HỎI LẦN CUỐI CÙNG

Anh hỏi lần cuối cùng có nhớ anh không. Đừng bao giờ trả lời không cô gái. Lựu đạn trên tay anh. Ồ em đừng sợ hãi. Anh ... [Đọc thêm...]

DẬU MỒNG TƠI NGÀY ẤY

Đã bao lần anh quay về chốn cũ. Cùng những nỗi niềm gìn giữ trong tim. Ngõ nhỏ xưa chơi cút bắt trốn tìm. Trèo cây cau ... [Đọc thêm...]

HOA TỬ ĐẰNG

Tôi đến thăm em chiều đông đà lạt. Một chiều mà hai đứa dỗi hờn nhau. Ngắm hoa rơi trên những dàn cung cổng. Em chợt ... [Đọc thêm...]

MẸ TÔI TÓC BẠC LƯNG CÒNG

NẮNG MƯA VẤT VẢ LONG ĐONG MỘT ĐỜI. Câu khoán Thi hữu Nguyễn Sinh. MẸ lam lũ cả đời tần tảo. TÔI thương Người rau cháo ... [Đọc thêm...]

EM LÀM THƠ

Em buồn Nhìn lá vàng rơi. Bài thơ em viết dòng đời của em. Có câu nghe rất tủi hờn. Có bài em viết êm đềm mộng mơ. Có ... [Đọc thêm...]

MẢNH ĐỜI KHÔNG XUÂN

Cũng con người giữ chợ đông. Thân côi gió lạnh chỉ trông cơm thừa. Con sinh ra sớm nắng mưa. Tuổi thơ chập chững chơi ... [Đọc thêm...]