NHẤT QUYẾT

PHẢI RỦ NGHÌN TRÙNG VIẾT ÁNG THƠ Sông ơi sóng ới vỗ tràn bờ Sao xanh nhấp nháy và Hằng, Cuội Nguyệt lạnh lòe nhòe lẫn dãy tơ Hãy trỗi trăm tia hòa phố xá Xong tung vạn ánh sáng từng giờ Cho mây lướt khướt đời ngào ngạt Khiến gió thì thầm bỗng rơi mơ Nhân sinh thế giới dẫu thành khờ PHẢI RỦ NGHÌN TRÙNG VIẾT ÁNG THƠ Bốn sắc mùa à !....tô hải đảo Năm châu nét nhé!...quyện ngàn bờ XUÂN tươi nhạn lượn cành đào nở Bướm ngát vòi chìa nhụy nụ mơ HẠ nực đường làng phơi nắng nóng Ve kêu lối vắng mọi người chờ Gọi mộng chiều tà để thỏa mơ THU vang nhật lịm phủ đồi mờ ĐÔNG loang vạn vật dìm trời xám PHẢI RỦ NGHÌN TRÙNG VIẾT ÁNG THƠ Khách phú hồn rời tim lãng đãng Dương gian cảnh tỏa lạc khù khờ Dòng từ líu ríu mong ai nhả Nữ sĩ cầu hoài bước đến vơ Ra tay phóng bút loại mù khờ Chọn lọc vần ngời thoát ý tơ Ngữ nghĩa đê mê trùm đoạn mượt Câu văn sướt muớt bỏ lòng hờ Vời tràn triệu tự tô trang giấy PHẢI RỦ NGHÌN TRÙNG VIẾT ÁNG THƠ Hỡi lẵng trăng đêm cùng ảo ảnh Không nên trốn tránh để mình chờ Ở mảnh phàm trần rất khoái mơ Muôn giây cứ thích...địu huyền mờ Bơi trong suối ái tầm ngờ nghệch Gội mượt nguồn tình gánh ngác ngơ Rất biết tâm thi còn rệu rạo Luôn thông bát cú vẫn ngù ngờ Nhưng ta nhất quyết làm bằng được PHẢI RỦ NGHÌN TRÙNG VIẾT ÁNG THƠ 11122016- Đào Mạnh Hà ----------------- XƯỚNG ------------------------------- (Lộc lư - Song thanh – Họa) Chiều tà ánh tỏa cảnh nên thơ Vọng nhẹ khơi xa nhớ bến bờ Bảng lảng vời Xuân mong cánh én Bồng bềnh dệt mộng bén duyên tơ Chia tay bịn rịn dành từng phút Gặp mặt nôn nao đếm khắc giờ Thoáng chốc thời gian trôi lẹ vậy Tần ngần tiếc nuối đẫm trong mơ Quyến luyến bên nhau lại chợt khờ Chiều tà ánh tỏa cảnh nên thơ Cho mây lãng đãng trời vần ráng Để biển bâng khuâng sóng cuốn bờ Ái thắm dâng trào ngày Hạ gợi Tình hồng ấp ủ buổi Thu mơ Phôi pha sắc tía quầng dần vãn Đủng đỉnh ai kia vẫn dõi chờ Nồng nàn đượm ấm giấc anh mơ Ngát gió heo may chạng vạng mờ Dạ dịu tâm bừng hồn kết phú Chiều tà ánh tỏa cảnh nên thơ Lang thang dưới phố cùng người đẹp Ngốc nghếch mê em ngỡ gã khờ Mặt dạn mày dày chân cứ bước Rì rầm chuyện phiếm hát vu vơ Lắm lúc con tim thật dại khờ Đường tình gắn bó bởi dây tơ Mong manh bể khổ lòng thờ thẫn Đắm đuối sông sâu cõi hững hờ Nguyệt lạnh sương giăng mùa bớt giá Chiều tà ánh tỏa cảnh nên thơ Tương tư vạn dặm trường lờ lững Nửa mảnh trăng treo nấn ná chờ Dòng đời dĩ vãng tựa như mơ Bóng dáng yêu xưa vợi nhạt mờ Bải hoải niềm thương đêm nhức nhối Dùng dằng nỗi nhớ sáng ngu ngơ Hoa rơi lả tả sầu nào chạnh Nắng tắt hanh hao tủi chẳng ngờ Ảo ảnh ùa vây Đông lấp lánh Chiều tà ánh tỏa cảnh nên thơ 10122016 – Đại Khê Thủy (LH Xung Ca Ca)
Tác giả: ĐÀO MẠNH HÀSố bài thơ: [53]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

THƠ CỦA THỢ CẮT TÓC

Nđt Liên hoàn tnv 250. Quân dàn thế trận, gỡ từng chiêu. Nghĩ trước rào sau chẳng vội liều. Giục mã quỳ chân hòng nước ... [Đọc thêm...]

TRĂNG NHỚ

Trăng hòa cảnh sắc dịu trời êm. Để ướm vần thơ lộng lẫy thềm. Liếp mỏng sương tràn du cõi mộng. Hương nồng gió trải ... [Đọc thêm...]

NIỀM ĐAM MÊ

bài họa 275 Ngũ độ thanh. Đúng cảnh nhà thơ được rũ sầu. Chi cần bán đổi nghĩa gì đâu. Ra vào nhẩm mãi không người ... [Đọc thêm...]

NỖI LÒNG CHINH PHỤ

Ngũ độ thanh bát láy bát vận đồng âm. Gió thổi đìu hưu LẠNH LẼO phòng. LA ĐÀ ánh nguyệt giỡn ngoài song. Vườn cây LẶNG ... [Đọc thêm...]

TIẾN SĨ GIẤY

Tập danh con vật. Tê lòng trí giả mở Hầu bao. Học Vẹt nhiều Cua dễ rúc vào. Mượn đỡ văn bằng Trơ tại chức. Mua về chứng ... [Đọc thêm...]

NHỮNG TẤM GƯƠNG ĐỜI

Cho dù thể xác chẳng còn nguyên. Vẫn một lòng vươn thắng tật nguyền. Nghị lực kiên cường mưa khó chuyển. Tâm hồn mạnh ... [Đọc thêm...]

THỢ CẮT TÓC HỌA THỢ

HẠNH PHÚC XUÂN CHIỀU. (Ngũ độ thanh 309). Mình ta hạnh phúc, mãi không rời. Dẻo bước bao chiều đẹp ngữ khơi. Nhớ bữa ... [Đọc thêm...]

TRẢ HẾT

Giờ em gói lại mảnh khăn hồng. Kỷ niệm nguyên còn giữa tiết đông. Hối hả mi gầy chan lệ đẫm. Thờ ơ biển buốt phủ tâm ... [Đọc thêm...]