NHỚ LIỆT SĨ LÊ ĐÌNH CHINH

Bốn mươi năm rồi không thể nào quên Mất mát, hy sinh dờn lên nỗi nhớ LÊ ĐÌNH CHINH tấm gương sáng tỏ Đã vì dân, vì nước xả thân mình Tuổi mười tám, sắc xuân đẹp lung linh Thành biểu tượng, nên hình hài đất nước Vì non sông nối gót người đi trước Ngăn quân thù, quyết bảo vệ biên cương Thương mẹ già nuốt dòng lệ đau thương Bốn mươi năm trường nỗi đau khắc khoải Những đứa con yêu tháng năm dầu dãi Mỏi mòn theo năm tháng trải thời gian Linh hồn anh, hồn của bốn ngàn năm Như ngọn núi vững vàng trong bão tố Trước quân thù dẫu máu xương phải đổ Vì giang sơn đất Việt mãi trường tồn.
Tác giả: NGUYỄN VIẾT NGÂNSố bài thơ: [30]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

QUÀ TẶNG MẸ

Kính tặng hương hồn mẹ yêu. Hôm nay mồng 8 tháng 3. Lòng con thương mẹ bao la biển trời. Khi mẹ còn sống trên đời. ... [Đọc thêm...]

BÊN CÔ TẤM

Em đâu phải cô tấm từ quả thị. Mà đêm đêm anh mộng mị vì người. Nét dịu dàng e ấp nụ cười tươi. Vẻ đoan trang rạng ngời ... [Đọc thêm...]

THƯ GIÃN THỨ BẨY MÁU CHẢY VỀ TIM

Không đành chịu cảnh cô đơn. Cho nên mới chịu đệ đơn trình làng. Giờ thì muốn bước sang ngang. Nên hỏi ý kiến của làng ... [Đọc thêm...]

CHÂU LỤC NÀY CÓ TRÁI BÓNG VIỆT NAM

Thơ Vũ Đăng Bút. Cả nước rực rỡ cờ và hoa. Cả nước sôi lên như sân bóng. Hơn chín mươi triệu con tim rung động. Thắng ... [Đọc thêm...]

KHOẢNG KHẮC GIAO MÙA

Giao mùa khoảng khắc chơi vơi. Phố nghiêng ánh nắng chiều rơi la đà. Đôi tình nhân đứng phía xa. Con ta lạc bước chiều ... [Đọc thêm...]

THỰC SỰ NHỚ

Đêm lại qua thực sự anh rất nhớ. Hương nồng nhàn và nhịp thở nơi em. Nằm cạnh nhau,anh thấy quá ngọt mềm. Từng khắc ... [Đọc thêm...]

MIỀN TRUNG YÊU THƯƠNG

Lũ lại về ôi thương lắm miền trung. Dải đất quê hương khô cằn sỏi đá. Thương mẹ tôi lưng còng chạy lũ. Các em tôi trên ... [Đọc thêm...]

PHÔI PHAI

Nếu biết rằng mình chẳng thể gần nhau. Thì anh hỡi đừng u sầu thêm nữa. Tình trái ngang... đã đôi bờ ... [Đọc thêm...]