NHỚ NGƯỜI YÊU

Biết yêu anh là đau khổ Nên không bao giờ thổ lộ ra đâu Nói chi chỉ để thêm sầu Chuyện tình như thế bể dâu khôn lường Đêm về ta mãi vấn vương Một lời hờn giận cũng nhường nhịn nhau Cầu mong có phép nhiệm màu Để thời gian lại qua mau anh về Em là cô gái nhà quê Suốt ngày làm lũ cận kề khó khăn Cuộc sống mệt mỏi nhọc nhằn Thức khuya không ngủ lo trăn trở hoài Đôi khi chẳng biết trách ai Thương cho số phận hoa nhài mỏng manh Hai ta duyên nợ không thành Em chỉ mơ ước có anh bên đời.
Tác giả: AN BÌNHSố bài thơ: [12]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

THẦM TRÁCH

Em thầm trách ông Trời sao nỡ. Cho gặp rồi mà trớ trêu thay. Làm ta nhung nhớ đêm ngày. Mà không se chỉ nối dây tơ ... [Đọc thêm...]

CHẾT CẢ

Bảng lảng chiều đông nhuộm nắng vàng. Hoàng hôn gió lạnh rủ rê sang. Từng cơn rót nhẹ hồn tê tái. Nhắc nhỡ ngày nao ... [Đọc thêm...]

YÊU MÃI ANH

Dù khoảng cách ngăn sông mắc núi. Nhưng tim này có mỗi bóng hình anh. Đêm thao thức suy nghĩ chuyện chúng mình. Sao cảm ... [Đọc thêm...]

CHẢY ĐI NHÁNH SÔNG THƠ

Kìa em nhánh sông thơ bắt đầu chảy. Hương phù sa năm tháng cứ đắp bồi. Chút dĩ vãng ôm đôi chân oan trái. Tiếng yêu đầu ... [Đọc thêm...]

TẾT NÀY CON KHÔNG VỀ

Mẹ ơi tết gần tới rồi. Nhiều khi buồn tủi con ngồi lệ rơi. Bao năm cách biệt phương trời. Xa quê lưu lạc đất người làm ... [Đọc thêm...]

XUÂN NÀY CON KHÔNG VỀ

Nỗi niềm của những cn nghèo xa quê. Bố mẹ ơi hoa mai đào lại nở. Tết năm này con phải ở trong Nam. Vì công ty con mùng ... [Đọc thêm...]

YÊU MỘT NGƯỜI

Sợ ánh mắt nhìn sang. Khe khẽ tâm hồn trốn chạy. Mùi yêu chín vàng. Hương mùa ngây dại. Giấu vào tóc mây. Giấu vào túi ... [Đọc thêm...]

HOAI VONG MÔT MUA TRĂNG

Gió nhớ gì mà thổn thức ngoài hiên. Con phố cũ nắng hanh vàng hoang hoải. Gốc bàng cũng như trầm tư ... [Đọc thêm...]