NHỚ TÌNH XƯA

(Thuận Nghịch Độc, Song đồng nhất vận) Duyên tình nặng nghĩa bởi hồn vương Quyện ái tìm cay tủi nẫu thường Huyền má đỏ môi ngời ánh phượng Nhuyễn lời đau tiếng gợi tràn sương Khuyên đời lụy sắc tâm đành cưỡng Nguyện kiếp buồn hương dạ mãi trường Thuyền đợi bến xưa dòng nước vượng Quyên chờ đợi én để người thương Thương người để én đợi chờ quyên Vượng nước dòng xưa bến đợi thuyền Trường mãi dạ hương buồn kiếp nguyện Cưỡng đành tâm sắc lụy đời khuyên Sương tràn gợi tiếng đau lời nhuyễn Phượng ánh ngời môi đỏ má huyền Thường nẫu tủi cay tìm ái quyện Vương hồn bởi nghĩa nặng tình duyên
Tác giả: PHẠM XUÂN TRƯỜNGSố bài thơ: [10]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

OAN GIA NHÂN QUẢ

Đêm nằm lơ lững với men say. Chẳng biết tĩnh mê đã bao ngày. Hồn lân thân mõi bên giọt đắng. Mấy hạ thu rồi đông xuân ... [Đọc thêm...]

LỤY VƯƠNG

Đường chiều vắng vẽ chỉ mình ta. Quạnh quẽ cô đơn buổi nắng tà. Khắc khoải trông chờ đây cũng lạ. Âm thầm dạm hỏi đấy ... [Đọc thêm...]

HỒN QUÊ

Liên hoàn thuận nghịch vận. Ngả chút người ơi giữa cánh đồng. Coi đàn sáo sậu rỡn tầng không. Làn mây lơ lửng trời xanh ... [Đọc thêm...]

NHẮN NHỦ QUÂN TẦU

Chớ cậy uy quyền lấn biển đông. Mà quên Nước Việt sử soi hồng. Bao đời dũng cảm xua chồn ngựa. Mấy thuở kiên cường bẻ ... [Đọc thêm...]

TÌNH TRONG NHƯ ĐÃ

Muốn tỏ lời yêu mãi ngập ngừng. Hoa cười ngọc thốt cảm người dưng. Đòng đưa bởi mộng xen hờ hững. Lấp lửng rằng duyên ... [Đọc thêm...]

NHỚ VỀ THỜI ĐÃ QUA

Gặp lại bao gương mặt cũ xưa. Thầy cô bạn cũ nắng cùng mưa. Trong tôi bỗng chốc bao hoài niệm. Bỗng xốn xang lòng ... [Đọc thêm...]

ÔI CÁI MẠNG ẢO

Tg Văn Minh Hoàng. Ôi mạng bây giờ thật trớ trêu. Tràn lan những chuyện oái oăm nhiều. Giang hồ nhiễu loạn ôm tiền ... [Đọc thêm...]

THÁP HOÀ PHONG

Thân tặng trang thơ BẠN BÈ YÊU HÀ NỘI nhân dịp bức ảnh tháp Hoà phong được chọn làm ảnh của trang thơ. Bảo tháp Hoà ... [Đọc thêm...]