NHỚ TRĂNG QUÊ
Ở quê ta thấy trăng ngàn
Trăng treo ngọn trúc, trăng vàng mặt sông
Trăng xoa mái tóc bềnh bồng
Để anh thơ thẩn thả hồn cung mơ
Đành lòng để dở câu thơ
Anh lên thành thị xa bờ sông trăng
Dù xa vẫn thấy như gần
Dáng em tha thướt dưới vầng trăng quê!
Ở đây không thấy triền đê
Nhà cao, cửa kính bộn bề che trăng
Hôm nay mười sáu, sau rằm
Trăng tròn treo đỉnh cao tầng chơi vơi!
Trăng lăn qua mái mất rồi
Để anh hụt hẫng bồi hồi trong đêm
Ở quê trăng sáng bên thềm
Ở đây trăng nhạt đèn đêm che mờ
Trăng quê nhả ánh buông tơ
Cho em đắm đuối mộng mơ mắt huyền
Để anh như bị thôi miên
Chìm trong dòng chảy về miền đầy trăng!...
Hà Nội 12-02-2017