NHÓI LÒNG

Chiều Sài Gòn...lang thang khắp chốn Biết nơi nào là chốn bình yên Để quên đi hết ưu phiền Mà lòng chất chứa.. sắp điên mất rồi Anh cố quên để rồi lại nhớ Anh nói buông cứ ngỡ không đau Nhưng giờ lòng dạ nát nhàu Mắt thì ngấn lệ đếm sao một mình Anh vẫn biết là mình vô dụng Tiếng yêu em mà cũng không phân Ước mơ anh ngỡ là gần Bây giờ tan vỡ... không cần lý do Có lẽ trời chỉ cho gặp mặt Nhưng lại quên sắp đặt nhân duyên Nên ta giờ phải ưu phiền Mỗi người một mối... niềm riêng một mình Anh cũng sẽ một mình lê bước Rời xa nơi... thuở trước có nhau Để quên đi những niềm đau Và một người đã.. bên nhau mỗi chiều.
Tác giả: HUNGCUONG TRUONGSố bài thơ: [90]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

NGẮM MÙA XUÂN

Xuân về rực ánh ban mai. Sương rơi nhè nhẹ bờ vai em rồi. Em đang ngồi đó mỉm cười,. Này em cô gái kia ơi,. Mùa xuân ... [Đọc thêm...]

GOI MUA ĐÔNG BĂNG ANH YÊU

Cảm tác từ Bài THÔI EM KHÔNG GỌI MÙA ĐÔNG LÀ LÃO của Liên Vũ. Đông vui quá vì không còn lão nữa. Tiếng gọi ... [Đọc thêm...]

BIỂN VẮNG

Thơ Tuấn Anh Trần. Sóng ru cát ngủ thành thơ. Nhớ em anh gửi chút tình long đong. [Đọc thêm...]

NHỚ XUÂN XƯA

Tết xuân này em nhớ xuân xưa. Cái buổi đầu xuân gió giao mùa. Cái thời xuân thì vừa chớm nở. Cuộc đời thơ mộng gió lay ... [Đọc thêm...]

ANH THẦM NHỚ

Anh thầm nhớ lần đầu tiên mình gặp. Một buổi chiều hiu hắt lá vàng rơi. Chợt bối rối ngượng ngùng nơi khoé mắt. Như mơ ... [Đọc thêm...]

TÌNH ĐAU

Tôi muốn quên mà không sao quên được. Bóng hình người cứ ẩn khuất trong tim. Để giấc mơ tôi cứ mãi đi tìm. Ôi cảm xúc ... [Đọc thêm...]

HÈ VỀ GỢI NHỚ THUỞ XƯA

Ve kêu phượng thắm một thời. Gợi lòng nhớ lại tuổi đời học sinh. Biết bao mơ ước rập rình. Tuổi đời mơ mộng đăng trình ... [Đọc thêm...]

VƯƠN LÊN

Giữa cằn khô và đá sỏi. Tươi rói hoa lá xinh xinh. Vươn mình lên như muốn nói,. Giữa khô cằn và đá sỏi,. Xin hỏi có ... [Đọc thêm...]