NỖI BUỒN BẤT CHỢT

Anh lại đến rồi ra đi biền biệt Bỏ khung trời xanh biếc lệ hoen mi Anh ra đi chẳng nói một lời gì Người ở lại sầu bi đời đen đủi Tình dang dở muốn có lời an ủi Vì cuộc đời buồn tủi xảy triền miên Lúc dịu hiền cũng có lúc hóa điên Luôn phó mặc an nhiên hay lận đận Chẳng ai muốn có nỗi buồn vô tận Cũng chẳng mong thù hận bám lấy mình Nợ trả vay cho cuộc sống nhân sinh Phải chấp nhận bên mình bao sầu muộn Đời có thể là mùa đông gió cuốn Đưa ta xa về cuối tận chân trời Mặc mưa rơi làm lạnh trái tim côi Buồn thê thảm rã rời thân tàn úa. (Thơ: Đoàn Văn Tiếp - Ngày: 15112018)
Tác giả: TIEP DOAN VANSố bài thơ: [122]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

HOÀNG HÔN MƠ

Hoàng hôn phủ tím cả khúc sông. Mênh mông con nước chảy xuôi dòng. Đò ai cập bến trong thương nhớ. Bên bờ soi bóng- một ... [Đọc thêm...]

DẤU GÌ TRONG MẮT EM

Đôi mi cong dấu tình trong đáy mắt. Mỗi khi buồn se xắt lệ trào dâng. Lòng bồi hồi nên đôi mắt phân vân. Trao yêu ... [Đọc thêm...]

CHÂN HẠNH PHÚC

Tôi đã viết tình thơ và nỗi nhớ. Tặng cho người em gái nhỏ yêu thương. Dẫu mai đây xa cách mấy cung đường. ... [Đọc thêm...]

ƠN NGƯỜI LAO CÔNG

Thơ thiếu nhi. Thân cô quạnh giữa lòng phố nhỏ. Bóng đèn khuya vàng võ loang dài. Dặm trường tiếng chổi dẻo dai. Vẳng ... [Đọc thêm...]

CHƯƠNG TRÌNH GIAO LƯU CUỐI TUẦN

Một tin vui với trang thơ và các bạn Thi hữu Thiêt Nguyên một quản trị viên xuất sắc của trang đã vừa đạt giải nhì của ... [Đọc thêm...]

YÊU ĐƠI LINH CUNG LAM THƠ

Kính tặng trang những CCB yêu thơ. Tuổi xuân đỏ bụi chiến hào. Ăn bom, ngủ đạn.. gian lao coi thường. Trăng ... [Đọc thêm...]

GIỮ MÃI TUỔI HỌC TRÒ

Lòng muốn níu thời gian quay trở lại. Được vui tươi giữ mãi tuổi học trò. Để tâm hồn đỡ khắc khoải âu lo. Rộn reo ... [Đọc thêm...]

THƯƠNG LẮM QUẢNG NAM ƠI

Quê hương khúc ruột thân yêu. Quảng Nam ta đó chịu nhiều khổ đau. Mưa bão trút nước ào ào. Triều cường lai láng khác ... [Đọc thêm...]