NỖI BUỒN RIÊNG EM

Thơ : Hà Tiên ( Tịnh Giang) Có lúc Em ngồi một mình Chẳng ai tâm sự chung tình cho vui Đắng cay chẳng chút ngọt bùi Biết ai than vãng tới lui hẹn hò Cơ duyên đã lỡ chuyến đò Gắng nuôi con lớn học cho thành tài Bao năm thầm lặng miệt mài Lấy chồng xa xứ biết ai cậy nhờ Cuộc đời trôi nỗi ai ngờ Nhiều khi trống vắng thẩn thờ bao đêm Chẳng ai hiểu thấu lòng em Gường đơn gối chiếc lòng thêm rộn ràng Ngày xưa có thiếp có chàng Ngày ni phút chốt huy hoàng tìm đâu? Trãi qua bao cuộc bể dâu Thăng trầm cay đắng biết đâu mà lần Tình xưa hạnh phúc ái ân Bỗng nhiên tắt liệm tình thâm chẳng còn Nhìn Thu rụng lá héo hon Thoáng buồn chợt đến... biết còn thở than Giận đời sao lắm vương mang Chiều nay trống vắng bẽ bàng xót xa Ước gì thuận lối vào ra Ghép thành nốt nhạc ngân nga đỡ buồn
Tác giả: TIÊN HÀSố bài thơ: [55]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CHÍN ĐỢI MƯỜI CHỜ

SÔNG cứ chảy mượt mà đôibến. QUÊ chúng mình ai đến cũng yêu. NƯỚC kia mang nặng rất nhiều. CHẢY mang theo biết bao điều ... [Đọc thêm...]

NẾU MỘT NGÀY

Nếu một ngàytình đổi trắng thay đen. Bởi vì ghen nên từ quen thành lạ. Cuộc tình buồn hai tâm hồn đày đọa. Khiến hai ... [Đọc thêm...]

TƯỜNG VI CÁNH MỎNG

88. Vẫn cứ là Em của mọi ngày. Trời đông giá lạnh, Hoa run. Cánh nhỏ lơ hồng, chẳng nhạt phai. Cách biệt, Tường Vi cứ ... [Đọc thêm...]

NÓI NHỎ CHỊ NGHE

Chị ơi Nói nhỏ chị nghe. Cái ông xóm cạnh cứ ve em hoài. Rủ nhau ra quán ăn chung. Coi tính ổng đó thế nào?. Cái đó số ... [Đọc thêm...]

CHỈ TẠM XA

Đêm chưa qua mà trời sao vội sáng. Để em còn ôm ấp vòng tay yêu. Mình yêu nhau trao nhau từng hơi thở. Đến bây giờ chưa ... [Đọc thêm...]

ĐIỀU ANH PHẢI CHỌN

Khi anh chọn phải học cách lãng quên. Là nỗi đau trong lòng vừa đủ lớn. Bóp nghẹt anh giữa dòng đời bề bộn. Em ở đây ... [Đọc thêm...]

KIẾP LÀM DÂU

Tủi phận cho kiếp làm dâu. Sầu vương lệ đắng ngập tràn trên môi. Bao ngày nước mắt chứa chan. Hòa theo mưa gió ai nào ... [Đọc thêm...]

TỎ TÌNH MUỘN

Thơ Nguyễn Diễm. Ta đều đứt gánh giữa đường. Sao không xích lại san nhường cho nhau. Để quên năm tháng dãi dầu. Để ... [Đọc thêm...]