NỖI LÒNG THỤC NỮ

Thơ:Tuyến phạm văn Mùi hương tỏa ngất hương tình Khoe bông khắp nẻo lung linh cuối trời Êm đềm thục nữ lả lơi Tơ nồng đã rạng khách lờ dạo quanh Dòng thương vờ giận ghét ganh Dòng ân chả thiết chiếu manh cô phòng Nụ đào lững thững chiều rong Đêm về ro rúm chờ trông bến tường Đầu hè giọt nắng lấn sương Cuối thu mưa chẳng nhường đường ái ân Âm thầm gió ghẹo mây ngần Mộng ân..mộng ái bao lần đi qua Chẳng nồng..sắc nhũng..rữa hoa Mầm thương chẳng nẩy rễ đà lụn tan Nhờ luồng sóng biếc dạt ngang Đưa thuyền neo bến ngập tràn tiếng yêu 2162018 Tuyến phạm văn
Tác giả: TUYEN PHẠM VANSố bài thơ: [175]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

SƠN NỮ VÙNG CAO

tác giả LƯƠNG MÌNH GIANG. EM là sơn nữ vùng cao. má hồng môi thắm đã vào hồn thơ. bao năm anh đã mong chờ. cùng ai kết ... [Đọc thêm...]

EM LẤY CHỒNG

Họ bảo em không lấy được chồng. Đêm ngày em cứ phải nằm không. Phận gái em đây buồn bã lắm. Tại sao em không thể có ... [Đọc thêm...]

ĐÊM TÂM SỰ

Mấy ngày qua sắc Xuân bỗng đổi màu. Trong gió thoảng hương Cau buồn khe khẽ. Màn đêm vẫn lặng thầm buông nhè nhẹ. Giọng ... [Đọc thêm...]

BỎ ĐẰNG SAU

Cả một ngày giờ những thấy lan man. Ngừng tới bến tối thơ tràn về nẻo. Muôn tâm sự khỏa khuây xua lạnh lẽo. Chữ quanh ... [Đọc thêm...]

NGÀY ĐẦU NĂM MỚI

Tiếng gà vẫngáy vào buổi sáng. Đã một nămngày tháng đi qua. Bao nhiêu ký ức mặn mà. Tình thương nồng thắm thật thà với ... [Đọc thêm...]

NỤ CƯỜI DUYÊN

Thương em có nụ Cười duyên. Môi hồng má lúm đồng Tiền thêm yêu. [Đọc thêm...]

VẦN THƠ LƯU BÚT

Anh còn nhớ một chiều em đến thăm. Mây giăng kín bầu trời cao thăm thẳm. Anh đưa em dạo chơi ta cùng ngắm. Đến cuối ... [Đọc thêm...]