PHÔI PHA
Những ngày đông giá rét
Sương phủ lan như mẹt
Phăng li cả đồi núi
Lấm lét ôm phận mòn.
Có mùi hương khen khét
Từ bếp lò um vơi
Khẽ reo tiếng nước sôi
Như tiếng nói im lời.
Có ngọn lửa phập phồng
Leo loét cùng gió lộng
Mòn mõi lắm niềm mong
Đói lòng con mãi trông.
Chia nhau dăm ba cọng
Mì cong quéo rũ thòng
Lấp vào cái bụng rỗng
Như vừa bắt được rồng.
Đồi cao nương tựa mây
Người thấp bám víu ngày
Chỉ có trời là thấy
Chỉ có đất vỗ tay.
Rồi đông cũng đi qua
Hè lại về xối xả
Nắng mưa vẫn mặn mà
Nuôi đời vào phôi pha.
( Nhiên Thiên )