PHỤ NỮ LÀ EM

Em chỉ muốn làm cây lúa cánh đồng chiêm Mẹ nuôi bằng bùn đen ngâm tháng ngày gian khổ có giá rét mưa mưa phùn cho em ngoi lên trong tiếng sấm Em muốn làm sợi mùng tơi quấn quýt quanh rào Để chúng mình nuôi những câu ca dao Bóng gió đẩy đưa Mối tình hò hẹn Hoa cau rơi cho thơm ngày anh đến Giấc mơ đêm tao tác tiếng gà Rồi một ngày em khoác áo đi xa màu áo lính gói tuổi hồng con gái em đã thành cây gậy giữa rừng sâu cơn sốt vàng da tóc rụng thưa đầu em tưởng sẽ quên mình mềm như cây lúa quên sợi mùng tơi quấn quýt bờ ao Cuối ngày rồi ư vui phận má đào em không còn ngây thơ mơ mộng em đã nuôi mình bằng cánh buồm vượt sóng trong nửa thế giới còn em
Tác giả: LÊ GÁISố bài thơ: [7]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CẢNH MỒ CÔI

Anh em mình mồ côi Mẹ lẫn Cha. Không mái ấm mái nhà che mưa bão. Nằm co quắt nơi phố phường đông đảo. Ngủ thiếp đi cơm ... [Đọc thêm...]

ĐÔNG ĐẾN RỒI

Đông đến rồi mình hò hẹn đi em. Gió mùa về ai cũng thèm hơi ấm. Nhìn xem này, bờ vai anh thật rộng. Thử tựa vào đỡ ... [Đọc thêm...]

LỖI HẸN

Có những ngày mưa rơi tầm tã. Ngày cuối tuần mà sao buồn quá. Chờ, chờ mãi đến chiều thứ bảy. Mà sao người không đến ... [Đọc thêm...]

KHẮC KHOẢI

Anh hẹn em đầu xuân anh sẽ về. Em chờ đợi dạ tái tê khắc khoải. Xuân trôi nhanh, tết đã qua lâu rồi. Anh nơi nào, biệt ... [Đọc thêm...]

QUẢNG TRỊ OAI HÙNG

Đường mòn Hồ Chí Minh. Thành phố Đông Hà tiến. Xa trông khấp khởi mong chờ. Cổ thành lịch sử một thời máu xương. Dòng ... [Đọc thêm...]

ĐÊM SÂU

Tác giả xuân Ơn. Tâm hồn anh dằn vặt cuộc đời anh. Thắp một ngọc đèn hồng như ánh lửa. Ðêm sâu quá đêm nào biết ngủ. ... [Đọc thêm...]

EM QUÊN ÁO

Thẫn thờ lạc chốn SÔNG THƯƠNG. Bỏ quên áo mặc đêm trường ngẩn ngơ. Hỏi ai ai có dấu vờ. Cho mình xin lại vần thơ tặng ... [Đọc thêm...]

GỬI NGƯỜI ANH YÊU

Khoác trên mình chiếc áo màu xanh. Nơi biên cương anh canh giữ tổ quốc. Nhưng trong lòng vẫn mang một nguyện ước. Ngày ... [Đọc thêm...]