QUÁN MƠ

Trời vương thấy gió cuốn mây trường Nhỏ quán trông nhìn vắng lạnh sương Đời gọi phải mang trao má đỏ Kiếp kêu đành giữ gửi môi hường Ngời thêm có được vừa niềm nhớ Sáng tỏa không còn đủ nỗi thương Rơi lại sẽ mang mà mãi thấy Thời theo vẫn ở rõ bên đường Đường bên rõ ở vẫn theo thời Thấy mãi mà mang sẽ lại rơi Thương nỗi đủ còn không tỏa sáng Nhớ niềm vừa được có thêm ngời Hường môi gửi giữ đành kêu kiếp Đỏ má trao mang phải gọi đời Sương lạnh vắng nhìn trông quán nhỏ Trường mây cuốn gió thấy vương trời
Tác giả: XUÂN HÙNGSố bài thơ: [149]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

CẢNH NỒNG

Khi trời gió thổi dọa ngàn mây. Tức mảnh tràn mơ hội chỗ này. Lũng vực chia nguồn vui vẻ ấy. Sông đồi thả nét tuyệt vời ... [Đọc thêm...]

RŨ PHONG TRẦN

Họa bài Không Màng của Thái Xuân. Từ bi cửa Phật đã yên thân. Chánh quả thiền tu sắp tới gần. Kinh kệ ngày đêm quen khổ ... [Đọc thêm...]

LÃNG TỬ

Một thuở bôn ba trải gót vần. Mà đời lãng tử mỏi chồn chân. Trần Tiến Việt Thơ Họa 23022017. họa với Trần Tiến Việt. ... [Đọc thêm...]

SEN TIÊN

Giản dị đầm sen trỗi sắc hồng. Ơ kìa mượt quá ngỡ ngàng không. Vừa xem ảo diệu người xinh đứng. Đã thấy huyền vi cảnh ... [Đọc thêm...]

CHÚC MỪNG SINH NHẬT

họa nv n đ t. Thi đàn xướng họa gửi hồn thơ. Quyển lịch Hồng Mai cũng khá tờ. Tuổi hạc tuy còn chưa đỗ bến. Đời thanh ... [Đọc thêm...]

THƠ CỦA THỢ CẮT TÓC

Tưởng nhớ những phi công anh dũng hy sinh trên vùng biển Việt Nam Trong khi làm nhiệm vụ bảo vệ bầu trời vùng biển của ... [Đọc thêm...]

NGỘ PHÁP

Đệ tử hằng đêm vẫn giác thiền. Nghe chừng thỏa mái vẻ hồn nhiên. Vần hay dõi chuyện người nhân đức. Chữ giỏi nhìn ... [Đọc thêm...]

XƯƠNG RỒNG

Đời này chẳng chịu khuất phong ba. Nắng hạn cằn khô vẫn mặn mà. Nụ đỏ da trời phô ánh ngọc. Thân xanh nước biển tỏa ... [Đọc thêm...]