QUẠNH QUẼ MỘT TRỜI BI
Tâm buồn khổ tận bước người đi
Quạnh quẽ niềm đau có phải vì
Để mộng âu sầu anh mãi nhớ
Nên chiều lặng lẽ nhỏ hoài ghi
Ngày xưa hẹn ước đâu rồi nhỉ
Phố cũ chờ mong chẳng được gì
Lạnh lẽo hồn côi mình thổn thức
Mơ nàng phảng phất một trời bi
BUỒNG TIM THỔN THỨC
Họa nđt - bát láy
Cõi dạ âu sầu nhớ kẻ đi
Buồng tim thổn thức đã yêu vì...
Âm thầm giữ lại chồng thư viết
Lặng lẽ ôm vào xấp vở ghi
Đợi bóng hình xưa thờ thẫn nhỉ
Nhìn khung ảnh cũ xót xa gì. !
Đêm về khắc khoải niềm đau lụy
Giấc điệp mơ màng nỗi tủi bi...!
1952017. TG Tòng Trần
Hận ghét quên tình đã bỏ đi
Ngờ chăng kẻ ấy vội so vì
Đêm ngày chỉ cố chơi mồi bạn
Những buổi không làm uống rượu bi
Cuộc sống suy đồi đâu phải nghĩ
Niềm tin lạc hướng chẳng ham ghì
Khi về lão rụng nằm than thở
Trĩu phận thân còm đáng để ghi