RÃ MỘNG

(Họa với Huỳnh Trân) BAO cỏi nhan hồng phận bạc mang LẦN bay theo những áng mây vàng KHÓC cho ước vọng duyên tơ thảm HẬN trả thề nguyền số kiếp hoang TÌNH ái đầu môi đà bể rạn DANG sầu chót lưỡi chẳng đeo ràng DỞ cười nợ mỏng nên người phản MẤY THUỞ ĐAU BUỒN MỘNG RÃ TAN! Loan Phan 1052016 XA rồi người hỡi giấc mộng tan NGƯỜI đã xa ta. mấy thu ngàn NHỚ dĩ vãng xưa sầu ly biệt CẢNH sắc hương tàn lệ chứa chan TÌNH sử còn đây với mây ngàn LAI sinh một kiếp phận hồng nhan LÁNG ước trăng thề nay đứt đoạn VẮNG BẠN NGÂM THƠ RƯỢU BẼ BÀNG Thanh Phương Phan Ps thơ chị hay quá đi thui...bái phục bái phục c à..
Tác giả: PHAN BÍCH LOANSố bài thơ: [2]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

ÂM THẦM

Cuộc sống âm thầm cứ vậy thôi. Thà như chim lượn khắp phương trời. Quen dần trắc trở xa đen tối. Lánh cả đau thương lẫn ... [Đọc thêm...]

TÌNH PHÂY

Tôi Nàng gặp gỡ chốn làng phây. Nhỏ bạn hiền lương dễ mến nầy. Mắt ngọc tròn xoe người đã cảm. Thân ngà trắng nõn ... [Đọc thêm...]

VUI LÀ CHÍNH

Vần niêm chẳng biết vẫn chen vào. Lộn dấu sai đề cũng chẳng sao. Nghĩa chọn lời thơ ngầm giống đảo. Từ đem ý nhạc ẩn ... [Đọc thêm...]

QUẢ TRẦM LUÂN

Trần ai tỉnh ngộ tiếc bao điều. Nhập chỗ mê hồn thể phách xiêu. Lãnh hội chùm thơ xòe đủ nhánh. Hình dung bản nhạc ... [Đọc thêm...]

MONG CHỜ

Thuận nghịch độc. Xa mờ bóng lẻ quạnh hoài trông. Nẫu úa tình hoen mộng tủi dòng. Nhòa lệ khảm duyên sầu não ái. Lạnh ... [Đọc thêm...]

ĐÊM CÔ ĐƠN

Gọi chút u buồnbé nhỏ ơi. Đêm cô quạnh nỗi với buông lơi. Chơi vơi khúc nhạc... lòng u tịch. Tóc bạc màu sờn... vai ... [Đọc thêm...]

THĂNG LONG HÀ NỘI

TT Trường thiên Không đối. Hà Thành sắp đến lễ Nô en. Phố rạng chiều buông sáng ánh đèn. Gió lạnh vờn lay từng khóm lá. ... [Đọc thêm...]

SIÊU KHỦNG KHIẾP

Với hai ông Lưu Bình Nhưỡng. Và Nguyễn Hữu Cầu. “Khủng khiếp” bác Lưu nóisót từ. Chữ “Siêu” quên chẳng ghép cùng ư?. ... [Đọc thêm...]