RÉT ĐẬM VÙNG CAO

Mưa phùn rả rích ướt dầm sân Nắng trốn đi đâu tuyết nặng dần Vách núi rêu phong sầm mặt lạnh Trên đường sỏi đá buốt bàn chân. Trâu bò vùng núi phải trùm chăn Hạt lúa gieo trên mảnh đất cằn Sông suối im lìm như ngái ngủ Gà buồn không gáy đứng chôn chân! Mưa bay khều rụng ánh hoa đèn Sơn nữ vùng cao ướt mắt huyền Rau đắng tìm hoài không đủ bữa Bìa rừng phủ kín áng mây đen! Ước chi có được ánh dương hồng Ấm lại buôn làng vỡ tuyết đông Cho cả rừng xanh tươi lá mới Mây trời sáng lại mắt em trong! Hà Nội 12122017 Tác giả Nguyễn Văn Pứ
Tác giả: NGUYỄN VĂN PỨSố bài thơ: [55]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

XUÂN NÀY CON KHÔNG VỀ

Xuân đã đến rồi Hỡi mẹ ơi. Con vẫn mưu sinh nơi xa xôi. Con nhớ quê nhà lắm mẹ ạ. Nhớ mẹ rất nhiều hỡi mẹ ơi. Vậy là ... [Đọc thêm...]

KÝ ƯỚC MỘT THỜI

Nhớ lần gặp gỡ đầu tiên. Nắm tay nở nụ cười hiền anh trao. Nhìn em âu yếm ngọt ngào. Con tim loạn nhịp xuyến xao cõi ... [Đọc thêm...]

ANH NỢ EM

Anh đã nợ emcả một đời. Nợ em giấc mộng đã tuột rơi. Yêu em mà để tình hờ hững. Như áng mây chiều... gió đẩy trôi. Anh ... [Đọc thêm...]

NIỀM TIN

buốt giá một tình yêu. Để gai lửa bão giông đằm mình thêm lạnh lẽo. Đắng giọt nước trong. Lạc men nồng ân ái. Ta tìm ... [Đọc thêm...]

CUỐI THU

Cuối thu trời đã lạnh dần. Cúc vàng rụng cánh tần ngần tiễn thu. Vườn cây xào xạc tiếng ru. Qua rồi những trận mưa dài. ... [Đọc thêm...]

GIAO BAN

Này cô Gà Dậu dễ thương. Sao chưa chuyển bị lên đường về đi. Tiếc à mà vẫn nằm lì ra đây ?. - Chào anh Cẩu Tuất Chó ... [Đọc thêm...]

HÔM NAY

Ngày cuối cùng của năm 2017. Ta cùng ngồi điểm lại một năm qua. Cùng tổng kết tình hình hình chung của tất cả mọi nhà. ... [Đọc thêm...]

NỖI BẤT HẠNH CỦA RỪNG

Ta muốn gieo mầm xanh. Cho thảo nguyên bát ngát. Mọc lên những cung đình. Cho vàng son điểm xuyết. Người ta đã hạ sát. ... [Đọc thêm...]