RỒI MAI ĐÂY
Rồi mai đây còn lại chỉ mình anh.
Ngồi lặng lẻ nhìn hoàng hôn dần xuống.
Bầu trời xanh sẽ nhộm màu vàng nhạt.
Chút gió ngàn sẽ làm mắt anh cay.
Anh nhẹ nhàn gom lại những lá cây.
Ghép tên anh và em trên thảm đất.
Lòng anh nhớ mà sao trên khoé mắt.
Giọt lệ buồn rơi thấm hai cái tên.
Và cơn gió từ đâu đến chập chờn.
Cuốn hết trơn tên anh và em bay mất.
Có bay về nơi anh và em gặp mặt.
Một nơi mà đôi mắt lấy tim anh.
Trăng đã lên màn đêm đã vây quanh.
Sương đã xuống trời bắt đầu se lạnh.
Lạnh bên ngoài anh vẫn còn chịu được.
Lạnh con tim vì nỗi nhớ về em.