RŨA RÈN TU TẬP THÊM DUYÊN

TRỜI ưu ái trao em nhan sắc CHO dáng hình nét mặt khuôn trăng EM lung linh sánh chị hằng NÉT ngời quý phái thầm khen bao chàng. KIÊU hãnh khiến nghênh ngang khô cứng SA tâm hèn vào những ganh đua SAO kia buồn lúc gió lùa KHÔNG ưa mây cũng già hùa kéo che. TU tâm nhẫn khắt khe rèn rũa TẬP tính tình nhiều của chẳng mê ĐỂ khi trên lối đi về MÀ thương mà nhớ người quê thích gần. TRÒN tính cách trong ngần tinh tế DUYÊN truyền lời khen kể lối qua TRỜI CHO EM NÉT KIÊU SA SAO KHÔNG TU TẬP ĐỂ MÀ TRÒN DUYÊN. NGUYỄN VĂN PHỤNG
Tác giả: NGUYỄN VĂN PHỤNGSố bài thơ: [34]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

BÀI THƠ XUÂN BUỒN

Cây khô cành chết lá. Trăm nhánh trơ trụi giương. Ta về chiều lận đận. Âm trầm hót tiếng thương. Xuân cải nở vàng ... [Đọc thêm...]

KHÁT VỌNG TÌNH XUÂN

TẾT mong ước chúng mình gặp gở. NGỒI lặng thầm nghĩ nợ đừng xa. NHUNG sa kiều diễm mặn mà. NHỚ ai da diết ... [Đọc thêm...]

MƠ ƯỚC DẦN XA

Ở trong anh kỷ niệm đã dần thưa. Theo ngày tháng chuyện ngày xưa phai nhạt. Mưa thuở ấy khiến lòng em ngơ ngác. Mưa bây ... [Đọc thêm...]

TÌNH ĐỢI

ĐÊM khó ngủ vẩn vơ trong tình ĐỢI. ĐỢI ưu tư quanh quẩn với cô PHÒNG. PHÒNG này lặng lẽ ngồi HONG. HONG nao trống trải ... [Đọc thêm...]

HỎI AI GIEO CẢNH TRÁI NGANG

Thơ Nguyễn thơ. Lẳng lặng mà nghe họ kháo nhau. Buôn thơ trên mạng chắng sang giàu. Một vốn mười lời ai chả máu. Mọi ... [Đọc thêm...]

MÓN GÀ TƠ

Lâu rồi nay gặp món gà tơ. Cứ vậy mà xơi chớ phải sờ. Chanh, ớt cho vừa thôi húng, sả. Tiêu, gừng nêm đủ khỏi riềng, ... [Đọc thêm...]

ĐIỀU ƯỚC CỦA CON

Đã lâu rồi không trở về thăm quê. Thèm về đó ngắm sao Khuê chi chít. Cây xoan tím Mẹ trồng cạnh gốc mít. Mọc đầy hoa ... [Đọc thêm...]

SẦU ĐÔNG

Gió bấc thổi se hồn thêm buốt giá. Tái tê lòng mưa lã chã chiều Đông. Lời yêu thương chan chứa ngập vương lòng. Khơi ... [Đọc thêm...]