SAO ĐÀNH
Sao người dứt bỏ mãnh tình anh
Giũ sạch mà quay bước đoạn đành
Để quả tim vàng trong giá lạnh
Bên nhà vách mục lúc tàn canh
Ngoài kia phố thị nhiều ma mãnh
Chốn ấy phồn hoa lắm giật giành
Lộng lẫy tươi ngời bao kẻ chạnh
Cho ngày sắc đượm sớm mờ nhanh.
Nguyen Nguyen Van Lang
Vừa gặp em , tôi dạ chẳng đành
Sao mà ăn mặc quá phong phanh
Quần da bó sát nhìn sang chảnh
Áo thịt khoe thân thật rõ rành
Khéo lại vào tay thằng họ Sở
Coi chừng đẫy miệng đứa tên Khanh
Nhân tình hiểm ác và ranh mãnh
Lắm kẻ vô nhân thích bẻ cành.