SINH NHẬT NGUYỄN DU TRÊN DONG LAM
Mái chèo nhẹ lướt dòng Lam
Bỗng nghe nhịp phách tiếng cầm đâu đây
Thuyền tình vội ghé tới ngay
Trời ơi! Cụ Nguyễn đang bày tiệc vui
Nào là Viên ngoại song đôi
Kiều Vân là chị rốt thời Vương quan
Đạm Tiên mệnh bạc hồng nhan
Cùng nhau gặp gỡ lòng man mác lòng
Xa xa nghe tiếng nhạc vàng
Đoán ngay Kim Trọng ấy chàng thư sinh
Dẫu lời đã trót đinh ninh
Kim Kiều dang dở chuyện tình! Dở dang
Một đoàn giáo mác sỡ sàng
Thằng bán tơ! Cũng vội vàng ló ra
Bên kia Chung lão cùng và
Mã Giám sinh, ở phương xa, đã về
Tú Bà lòng những ê chề
Sở Khanh lúng túng bốn bề bủa vây
Thúc sinh trăng gió đọa đày
Thúc ông lưỡng thứ tội này ai đang
Hoạn Thư ra mặt dịu dàng
Đằng sau hai đứa tâng công ngập ngừng
Phu nhân dẫn tốp Khuyển, Ưng
Mụ quản gia, rất vui mừng đến đây
Hoa tỳ đánh động chàng hay
Giác Duyên sư cụ hôm nay cũng về
Bạc Ba,̀ Bạc Hạnh cùng quê
Sau là Từ Hải tiếng nghe lẫy lừng
Cánh Bằng đâu đã muốn dừng
Bởi nghe lời thiếp nên chăng! Đâu ngờ
Kìa sư Tam Hợp đạo cô
Cũng đà có mặt mong chờ đã lâu
Còn Hồ Tôn Hiến đằng sau
Hai tên Thể nữ cùng nhau đi vào
Thổ quan khúm núm cúi chào
Hai ông Ngư phủ cắm sào nhảy sang
Họ Đô cũng đến vội vàng
Bày ra lễ tiệc đàng hoàng trên sông
Nguyễn Du đứng trước trống đồng
Ba hồi chín tiếng tùng...tùng... âm vang
Trong ngoài tề tựu vội vàng
Về đây sinh nhật tuổi vàng Tố Như
Vương ông dọ̃ng dạc từng câu
Đọc lên một bản từ đầu đến đuôi
Rằng nay Thế sự đã rồi
Mấy trăm năm đã rạch ròi thực hư
Hôm nay sinh nhật Nguyễn Du
Thi hào tuyệt tác tiếng dư ngàn đời
Ta đây Viên ngoại xin mời
Đạo Cô Tam Hợp là người cầm cân
Sư rằng Nhân qủa vô vàn
Tu tâm tích đức ăn năn đã từng
Đọa đày giam hãm xiềng gông
Cải tà quy chính nên lòng đã yên
Chứng nhân lão ở Tiên Điền
Đã từng vạch mặt kể tên rõ ràng
Chiếu theo nặng nhẹ! Tà hung
Âm ty trị tội! Địa đàng bêu tên
Bây giờ đã hết hạn niên
Cho về ra mắt hàn huyên bao đồng
Mọi người nghe nói mừng lòng
Cúi đầu lạy tạ từ trong ra ngoài
Thúy Kiều đau đớn rỉ tai
Mười lăm năm ấy! Sao dài thế kia
Bây chừ ngẫm lại ê chề
Chỉ vì chữ hiếu nặng nề tình thâm
Những điều ác hiểm! Hờn căm
Quên về dĩ vãng cho cam sự đời
Giờ đây gặp lại mọi người
Là duyên kỳ ngộ do trời đặt ra
Mỗi người một kiếp ấy mà
Dĩ hoà vi quý mới là thảnh thơi
Giác Duyên vội nở nụ cười
Khen cho thật đáng là người nghĩa nhân
Ai dè đổi oán lấy ân
Sắc tài trung hiếu! Mười phân vẹn mười
Hôm nay đông đủ mọi người
Lam Giang bày tiệc xin mời Nguyễn Du
Giữa dòng gió thổi vù vù
Bỗng đâu phẳng lặng mây mù rẽ khơi
Nguyễn Du cao giọng vang lời
Ngửng lên cầu nguyện đất trời non sông
Tố Như ta rất thỏa lòng
Hôm nay gặp gỡ quý ông qúy bà
Người ở gần kẻ chốn xa
Về mừng sinh nhật thật là hân hoan
Tiền Đường thuở trước lệ tràn
Sông Lam quê mẹ chứa chan bao tình
Tiệc hoa bàn cỗ linh đình
Bao lời chúc tụng! Chén quỳnh giao hoan
Cuộc vui Kiều giở ngón đàn
Câu ca Ví giặm tình man mác tình
Biết răng, là nhục là vinh
Tiếng đàn dìu dặt trăng thanh êm đềm
Du dương phảng phất trong đêm
Nỉ non thánh thót nỗi niềm bao dung
Bốn dây khoan nhặt không ngừng
Bốn dây quyện chặt tương phùng gần xa
Tiếng đàn pha lẫn lời ca
Nghe sao man mác chan hòa trong tim
Đang vui dang dở nỗi niềm
Thì gà gáy sáng thâu đêm canh tàn
Chia tay lòng những bàn hoàn
Hẹn nhau hội ngộ Tao đàn năm sau
Tiền Đường bao nỗi u sầu
Sông Lam bắc lại nhịp cầu vẫn vương
Quãng đời ai biết mà lường
Gặp bao ngược cảnh tai ương đến già
Ngẫm người rồi nghĩ đến ta
Quanh đi quẩn lại chan hòa rằng hơn
Người còn tất cả hãy còn
Bao dung độ lượng cho hồn thảnh thơi.
Ngô Trí Bưởi 01-01-2016