SỢI XÍCH TÌNH YÊU

( Thanh Trinh 2652018 ) Không hiện hữu chẳng hiện hình Mà sao khéo XÍCH Ta Mình với nhau Thơ gieo nỗi nhớ hai đầu Để ai cũng ngẩn ngơ sầu vì ai Trách chữ DUYÊN vẫn trách hoài Ẩn trong thơ phú để ai phải lòng Không nói nhưng vẫn thầm mong Ước sao có bóng dáng mình trong thơ Tình ơi như thực như hư Để cho nhau cứ phải ngơ ngẩn lòng Khéo mang XÍCH đến để còng Buộc hai người lại đâu hòng thoát ra Thơ tình sao khéo mặn mà Sinh ra SỢI XÍCH TRÓI TA VỚI MÌNH
Tác giả: THANH TRINHSố bài thơ: [101]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

BUỒN ĐÊM

Đêm buồn thao thức với cô đơn. Nỗi nhớ từng đêm tiếng thở dài. Cung đàn lỗi nhịp rung réo dắt. Cung sầu ai oán lệ trần ... [Đọc thêm...]

ĐẦU NĂM TỰ CHÚC

Đầu xuân ta phải thật tươi. Ngồi bên hoa gửi nụ cười hồn nhiên. Rồi chọn một góc bình yên. Mần thơ tự chúc mình liền ... [Đọc thêm...]

MƯA CHIỀU

Đón những hạt rơi. Cuối thu rồi trời còn mưa mùa hạ. Dưới mưa vội vã. Thoảng trên cành. Những chiếc lá còn xanh. Như ... [Đọc thêm...]

KIẾP MƯU SINH

Sài thành còn lắm những dân đen. Tất bật mưu sinh phận thấp hèn. Bươn chải kiếm từng tờ bạc lẻ. Đèn màu nhấp nháy Bar ... [Đọc thêm...]

NỔI BUỒN HOA TÍM

Lục bình xuôi nước về đâu. Nhìn hoa tím biếc để sầu lòng ta. Ngày xưa em cũng yêu hoa. Bây giờ có nhớ màu hoa lục ... [Đọc thêm...]

GIÓ MÙA LẠNH ĐẤY

thơ hoạ theo ảnh. Gió hắt hiu mưa phùn giăng kín lối. Đông dường như đã vội ghé qua thềm. Chiếc ô che có khỏi ướt vai ... [Đọc thêm...]

CÁT CÁNH

Chiều đông buồn dạo vườn hoa cát cánh. Cánh lặng thầm mà gió lại đê mê. Cánh mong manh mang đời hương dược thảo. Rất ... [Đọc thêm...]

THẾ LÀ SAO

Cháu bé ơi Hỏi làm sao cháu khóc. Các bác ơi Cây bị chặt phá rồi. Hãy nín đi đừng khóc nữa cháu ơi. Các bác ơi Nhưng ... [Đọc thêm...]