STANFORD

Vào cuối Thế kỷ XIX Một cặp vợ chồng hiền lành Đề nghị được gặp hiệu trưởng Đại học Harvard lừng danh... Thoạt thấy hai người, có vẻ Rụt rè, dáng dấp nhà quê Cô thư ký nói : “Hiệu trưởng Rất bận, còn lâu mới về” Hai người có vẻ kiên quyết, Xin được ngồi lại để chờ Cô thư ký đành chấp nhận Với một thái độ thờ ơ... Xế chiều, Hiệu trưởng Harvard Xách cặp ra về ngang qua Thì hai ông bà khẩn khoản: - Xin ông vài phút thôi mà, - Thưa ông, con trai duy nhất Của hai vợ chồng chúng tôi Ước ao được vào Harvard Trước khi cháu nó qua đời, Vào năm cháu 16 tuổi - Hôm nay chúng tôi đến đây Muốn làm một cái gì đó, Ở trường Harvard, nơi này Để thỏa ước nguyện của cháu, Từng ấp ủ suốt cuộc đời Hiệu trưởng có vẻ chán nản Khi nghe đề nghị vừa rồi. - Ai mà cũng như hai bác ( Ông ta trả lời sỗ sàng ) Đến đây để xây bia mộ, Harvard sẽ thành Nghĩa trang ? - Chúng tôi không xây bia mộ Chúng tôi muốn xây tặng trường, Một nhà sinh viên nội trú, Hoặc là xây một Giảng đường...? Nhìn họ, không mấy giàu có Hiệu trưởng bèn nói ngay là : - Muốn xây Giảng đường, ít nhất Cũng mấy trăm ngàn Dola.. Tôi nghĩ ông bà đã hiểu.... Bà cụ ngước lên nhìn chồng: - Giảng đường, tốn chỉ chừng đó, Ta xây cả trường đi ông ? Hai ông bà chào từ biệt, Quay về và ít lâu sau, Họ xây Đại học Stanford, Một trường danh tiếng hàng đầu. Và ông hiệu trưởng Harvard Không biết rằng mình bỏ qua Cơ hội gặp được tỷ phú Stanford - (cả hai ông bà) Đó là ông vua xe lửa, Sau này thành Thống đốc bang California giàu có Một người lịch lãm đàng hoàng. Nhiều khi chúng ta vội vã Đánh giá khả năng một ai Từ vẻ bề ngoài, có thể Cơ hội sẽ tuột khỏi tay ?
Tác giả: KIEUTRONGSố bài thơ: [63]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

TÌNH YÊU NGÀY XƯA

Lâu rồi nghe bà kể chuyện. Về tình yêu khác huyện thật xa xôi. Bao nhiêu chắc chở núi đồi. Bao nhiêu tình cảm thiết ... [Đọc thêm...]

CẦU XIN

Vân Đồn Phú Quốc Sơn Trà. Tiền tiêu vững chắc phía xa cõi bờ. Bây giờ Quốc Hội họp sơ. Đặc khu kinh tế để chờ duyệt ... [Đọc thêm...]

CÂY BAN RỪNG

Ban xòe chiếc váy hoa xinh. Tinh khôi gọi gió lung linh Mường Lò. Giữa đồng khoe sắc đợi chờ. Nụ tình ngậm cả giấc mơ ... [Đọc thêm...]

ĐỨNG TRƯỚC BIỂN

Nếu cô đơn thì hãy ra với biển. Bao nỗi buồn sẽ tan biến ngay thôi. Như hải âu tung cánh giữa biển khơi. Ta sẽ quên hết ... [Đọc thêm...]

TÌNH YÊU THỜI

Bà ơi ở đó chờ tôi. Trâu tôi đang tới bà ơi ở nhà. Bà ơi đừng vội đó nha. Trang điểm vào nhé nhìn bà như xưa. Ông ơi ... [Đọc thêm...]

NGÀY ĐẦU THÁNG

Ngày đầu tháng đôi điều tư lự. Sớm lang thang câu chữ ngỏ bày. Sương nhoà còn đọng hàng cây. Bâng khuâng dạo cảnh bủa ... [Đọc thêm...]

NGƯỜI ƠI CÓ HIỂU CÓ HAY

Có anh tan biến tủi sầu. Có anh hạnh phúc yếm âu ngọt ngào. Trái tim người tựa vì sao. Có anh cõi lòng an nhiên. Có anh ... [Đọc thêm...]

GỬI NỖI NHỚ NƠI XA

Lại một ngày thả nỗi nhớ đi hoang. Tôi lang thang trên vỉa hè ký ức. Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật. Tự hỏi lòng: ... [Đọc thêm...]