SUỐI VÀNG MẸ CÓ THẤU LỜI CON CHĂNG

Tg Nguyễn Thị Tính Bài thơ này Tính viết theo cảm tác từ một lá thư của em học sinh lớp 9 viết cho mẹ đã mất vì bệnh ung thư gan.Em đã xuất sắc vượt qua hơn hơn ngàn bức thư để đạt giải nhất vì em rất giỏi văn.Đọc bức thư Tính rất xúc động ,khi nhận giải em đã khóc và nói khuyên các bạn ai còn mẹ hãy đừng để mẹ buồn và biết yêu thương mẹ ,em là NGuyễn Anh Thư ở Nghệ An Mẹ ơi mẹ con sợ lắm mưa đêm Bởi là lúc con buồn cô đơn nhất Cái thế giới kia mẹ có chăng bị ướt Làm buốt lòng tê tái mẹ vì mưa Cõi Trần gian con ngồi dưới song thưa Đôi mi con cứ ướt nhòa vì nước Bờ vai ấm ngày nào lại hiện trong ký ức Ôm con ngồi bên khung cửa thân quen Để giờ đây đau buồn cứ đan xen Con chẳng còn đâu bờ vai để dựa Lúc tan trường con lại về tựa cửa Gọi mẹ hiền sao chẳng thấy mẹ thưa Một mình con cứ vò võ sớm trưa Nỗi cô đơn trong căn nhà hoang vắng Cứ trào dâng xót xa niềm cay đắng Mất mẹ rồi con gục ngã mất thôi Mẹ của con con yêu nhất trên đời Sao mẹ lỡ bỏ con về phương trời lạ Căn bệnh gan nó hành đau đớn quá Mẹ xa rồi có mệt sút cân không Con hận trời gieo oan nghiệt bất công Cha và chị xa mịt mù trong ấy Không đêm nào dòng lệ con ngưng chảy Khóc thương mình thương phận mẹ mong manh Cây khô héo rũ dứt lá lìa cành Cô chủ nhiệm khuyên con -em đừng khóc Để Linh Hồn mẹ phiêu du siêu thoát Hòa làn gió bay vút tận trời cao Theo mây hồng làm bạn với trăng sao Con đã nín con không còn khóc nữa Con mạnh mẽ và từ nay xin hứa Biến niềm đau thành mơ ước cuộc đời Bởi bên con mẹ đã khổ quá rồi Chỉ thương mẹ sao ra đi vội vã Chẳng đợi con đến tháng ngày hái quả Mẹ con mình sẽ bù đắp cho nhau Hứa trọn lòng mình nếu có kiếp sau Con vẫn chọn được làm con của mẹ Bên nấm mồ con khấn cầu lặng lẽ Khói nhang thơm như bóng mẹ hiện về Con yêu ơi ráng chăm chỉ say mê Mẹ nhớ con thương con nhiều lắm lắm Ngoảnh mặt lại chỉ một màu đen thẳm Mẹ bỗng vụt đi bỏ con lại một mình
Tác giả: NGUYỄN THỊ TÍNHSố bài thơ: [332]

Có Thể Bạn Thích

Nếu bạn yêu thích bài thơ này, Hãy ủng hộ tác giả bằng cách Chia Sẻ và Để lại bình luận ở bên dưới.

BÁC HỒ PHONG HÀM ĐẠI TƯỚNG

Bạn có về thăm Định Hóa chiều nay. Hãy nhớ lên thăm ngọn đồi Phong tướng. Bạn sẽ biết tháng năm, năm bốn tám (51948). ... [Đọc thêm...]

GÓC BAN CÔNG NHỎ QUÊ TÔI

Đây góc ban công nhỏ nhà tôi. Có, hoa có lá với khoảng trời. Với bao hình ảnh nhà hàng xóm. Ngõ nhỏ bình yên thật tuyệt ... [Đọc thêm...]

NHỚ LỜI RU CỦA MẸ

Kính tặng mẹ yêu. À ơi ru hỡi ru hời. Lời ru của mẹ trọn đời không quên. Cho con say giấc êm đềm. Năm canh thao thức ... [Đọc thêm...]

TIẾNG LÒNG

Đêm trường nức nở chênh chao. Cửa cài then đóng trăng vào song mây. Ôm đàn thiếp gảy đắm say. Đàn rằng người hỡi có ... [Đọc thêm...]

LỜI NÓI ĐẦU

Kho tàng ca dao qua những lời hát ru của tổ tiên ta xưa thật phong phú tôi muốn cùng các bạn nhớ lại những lời ru quê ... [Đọc thêm...]

VẤN VƯƠNG ĐỜI NGƯỜI

Tiếng gà gáy sáng xôn xao. Chim khôn cấy tiếng hót chào bình minh. Nhà nông cũng đã dập rình. Phố phường cũng chẳng kém ... [Đọc thêm...]

KIÊP NHÂN SINH

Làm Người nhất nhất chữ Tâm. Đừng như loài Vẹt lầm rầm điêu t̀oa. Bao dung, nhân hậu luôn là đáng yêu. ... [Đọc thêm...]

THU XƯA

Khi anh hỏi ngoài kia đã lạnh. Em nói rằng còn ánh trời thu. Bỗng nhiên gió lạnh đầu mùa. Tràn về với những hạt mưa gợi ... [Đọc thêm...]