Thơ Của Tác Giả: ngocnguyen
Tg Nguyên Ngọc. Con ơi ghi nhớ lời này. Cảm ơn_ xin lỗi cả hai nên dùng. Gái thời đức hạnh công dung. Làm trai chọn ... [Đọc thêm...]
Tg Nguyên Ngọc. Sau cuộc sống sẽ là cái chết. Không người nào sống hết ngàn thu. Sao người ta quá u mù. Trong cuộc sống ... [Đọc thêm...]
Tg Nguyên Ngọc. Bao gian khổ gắn mình nên phận. Những khó khăn lận đận đã qua. Trời thương cho ở chung nhà. Trải qua ... [Đọc thêm...]
Tg Nguyên Ngọc. Ai cũng biết mè đen gạo lứt. Giúp nhiều người đỡ cực bản thân. Mè đen gạo lứt như thần. Mình ngày đó đã ... [Đọc thêm...]
Tg Nguyên Ngọc. Xưa Trọng Thủy đã vì chữ hiếu. Nghe Triệu Đà định liệu mối mai. Thâm tâm muốn cướp nước này. Vương ngày ... [Đọc thêm...]
Tg Nguyên Ngọc. Lúc còn bé ba mẹ bồng bế. Lớn khôn rồi không thể lãng quên. Cho con cuộc sống êm đềm. Con càng lớn khó ... [Đọc thêm...]
Tg Nguyên Ngọc. Tôi đang sống cùng hai bà mẹ. Mẹ của tôi và mẹ con tôi. Hai bà tuy chẳng cùng thời. Mẹ tôi đã mất chồng ... [Đọc thêm...]
Tg Nguyên Ngọc. Một buổi chiều ta lang thang xuống phố. Thả lòng mình ta tìm chỗ vui chơi. Đôi mắt em như tia chớp bầu ... [Đọc thêm...]
Tg Nguyên Ngọc. Cuộc sống ganh đua cõi tạm này. Kẻ giành người giật của ngoài tay. Gieo bao cay đắng nơi trần thế. Ngày ... [Đọc thêm...]