Thơ Của Tác Giả: nguyenminh
Đã giận chi còn tiếng phải trao. Đừng thương bởi có chuyện phong trào. Đi đường nẫu chọn về nơi vắng. Đến ngõ cô tìm ... [Đọc thêm...]
Dẫu vạn đường đi cũng chớ lùi. Cho dù bão giật gió lùa mui. Thời gian khổ cực nhiều cay đắng. Những buổi bình an lắm ... [Đọc thêm...]
Đã bảo kêu người cậy mối ai. Mà sao cũng cứ sợ em gài. Bây giờ lão chọn vì xinh gái. Bữa trước cô nhìn bởi đẹp trai. ... [Đọc thêm...]
Vần niêm chẳng biết vẫn chen vào. Lộn dấu sai đề cũng chẳng sao. Nghĩa chọn lời thơ ngầm giống đảo. Từ đem ý nhạc ẩn ... [Đọc thêm...]
Từng đêm vẳng lại tiếng than dài. Nức nở cung buồn hỏi tại ai. Có phải hờn duyên mờ dáng liễu. Hay do oán phận nhạt ... [Đọc thêm...]
Do thương bởi nhớ mới thành sầu. Lảm nhảm thầm thì nói mấy câu. Lẫm chẫm đem phơi tình trước gió. Ngây ngô quét hết ... [Đọc thêm...]
Có phải yêu người chuyện đã mơ. Lòng đau lỡ đón nhận ơ hờ. Xưa thề ví dẫu còn đang nợ. Trước hẹn e rằng cũng bỏ lơ. Tủi ... [Đọc thêm...]
Đường chiều vắng vẽ chỉ mình ta. Quạnh quẽ cô đơn buổi nắng tà. Khắc khoải trông chờ đây cũng lạ. Âm thầm dạm hỏi đấy ... [Đọc thêm...]
Thằng kia nói nhỏ chuyện nghe mày. Đã bảo thương rồi nhớ chộp ngay. Mặc kẻ không ưa thường..xúi quẩy. Quên tên chẳng ... [Đọc thêm...]
Lòng mê đã nặng với duyên đời. Dẫu phải đêm về dấu lệ rơi. Đợi mãi thờ ơ người chẳng tới. Hoài mong khắc khoải bạn xa ... [Đọc thêm...]